Top 10 game có thưởng khi tải về - game bài đổi thưởng tiền that

Một vòng nhân gian

Ni cô Tuệ Tâm đang quét dọn những lá vàng rụng của đêm qua. Buổi sáng không khí bao giờ cũng trong lành, tĩnh lặng như nghe được cả tiếng lá rơi. Ni cô vừa chăm chú theo từng nhát chổi đưa đi đưa lại, vừa niệm Nam mô.

Bỗng ni cô giật mình khi nghe tiếng con nít o oe phía ngoài cổng chùa. Ni cô buông cây chổi, đi nhanh ra phía ngoài đó. Một đứa bé mới chừng hai tháng tuổi, bụ bẫm, xinh xắn được đặt trong một chiếc thùng giấy. Mấy bộ quần áo xếp trong túi bóng để ngay cạnh. Ni cô vội vàng bế đứa bé lên, đi về phía phòng trụ trì.

- Bạch thầy! Có một đứa trẻ bị bỏ rơi ở cổng chùa.

Trụ trì vừa niệm dứt một thời kinh, nghe ni cô Tuệ Tâm nói vậy thì nhẹ nhàng thi lễ cúi lạy đức Phật rồi bước ra. Người cúi nhìn đứa bé rồi bế nó trên tay. Tự nhiên Người thở dài:

- Người mẹ mang nặng chín tháng mười ngày, vất vả khó nhọc. Nếu không vì một lí do khốn cùng nào đó sẽ chẳng đem bỏ đi đứa con mình dứt ruột đẻ ra. Đã có duyên đến đây, thì hãy ở lại đây. Cửa thiền sẽ che chở cho con! Mô Phật!

Trụ trì dứt lời, đứa bé ngước đôi mắt tròn xoe ngây thơ nhìn Người, miệng cười toe, chẳng có chút gì là lạ lẫm, sợ hãi.

Đứa bé đó được đặt tên Tuệ Mai. Ngôi chùa đó là chùa Khánh Sơn. Từ khi có Tuệ Mai, các ni cô trong Khánh Sơn bận bịu hơn. Các ni chia nhau chăm sóc cho Tuệ Mai, sư thầy thì giảng giải kinh pháp. Mới mười tuổi mà Tuệ Mai đã thuộc rất nhiều các bộ kinh. Càng lớn Tuệ Mai càng xinh. Một hôm ni cô Tuệ Tâm và sư thầy bắt gặp Tuệ Mai đứng nép vào cổng chùa nhìn hướng ra ngoài đường, ngó theo mẹ con người phật tử đang đi khuất dần. Thi thoảng Tuệ Mai lại thở dài thườn thượt. Sư thầy quay bước, miệng thầm thì:

Minh hoạ Trần Nhương
Minh hoạ Lão Trần

- Nghiệp trần còn vương.

Mà thật! Từ hôm mẹ con người phật tử kia đến, Tuệ Mai hay ra ngóng vào trông. Cứ mỗi tháng họ đến một lần vào Rằm. Người con trai sau khi cùng mẹ thắp hương vái lạy Tam Bảo xong thì để mẹ ngồi trò chuyện cùng trụ trì, nghe người thuyết pháp, còn mình thì đi dạo ngắm cảnh chùa. Một lần, anh vô tình nhìn thấy ánh mắt của Tuệ Mai đang nhìn mình. Có gì đó tha thiết, có gì đó khắc khoải và có cả vẻ âu sầu. Anh bước đến, chắp tay cúi chào Tuệ Mai rồi đứng nói chuyện với ni cô rất lâu cho đến lúc mẹ anh chào trụ trì ra về.

Tuệ Mai bữa đó rất vui. Tuy không nói ra nhưng trụ trì chỉ cần nhìn dáng đi nhanh nhẹn, các hoạt động hoạt bát của Tuệ Mai cũng hiểu tất cả. Tâm hồn Tuệ Mai đang xao động, đang rung lên phím ngân của đường yêu mà lẽ ra người tu hành đã phải dứt bỏ. Trụ trì thở dài. Tuệ Mai không dứt bỏ đường trần được. Bởi cô bị mẹ bỏ rơi cửa chùa. Đây chỉ là nơi cô tạm dừng chân. Người lặng lẽ nhìn Tuệ Mai đang đưa đôi bàn tay trắng nõn với các ngón thon dài hứng đón ánh nắng lọt qua tán lá, đôi mắt cô lấp lánh, miệng cười mỉm. Cô đang nghĩ gì trong lòng? Chỉ có cô mới biết. Trụ trì nhẹ bước quay vào, tay bấm đều tràng hạt.

* * *

Hai tháng sau, Tuệ Mai bỏ đi. Buổi sáng hôm Rằm người thanh niên đó đến chùa một mình mà không có bà mẹ đi cùng vì bà đang bệnh nặng nằm ở nhà. Anh ta thắp hương Tam Bảo xong thì ra ngoài tìm gặp ni cô Tuệ Mai. Hai người nói chuyện một lúc rồi anh ta từ biệt ra về. Buổi sáng đó, Tuệ Mai rất lạ, cứ quỳ dưới Tam Bảo qua quá ngọ. Có những lúc Tuệ Mai muốn nói gì đó với sư tỉ Tuệ Tâm nhưng không mở lời được, thành ra vẻ mặt lúc nào cũng thẫn thờ, buồn buồn. Đêm đó, Tuệ Mai bỏ đi không một lời từ biệt. Trụ trì đứng trong phòng lặng lẽ nhìn theo trong bóng tối, dáng Tuệ Mai nhè nhẹ bước thật êm nhanh ra phía ngoài cổng chùa. Ngoài đó có người đang chờ. Trụ trì trở vào, người ngồi niệm phật giữa đêm khuya.

Tuệ Mai vừa đứng trước người con trai thì nghe tiếng mõ vang lên đều đều. Cô quay nhìn lại. Bóng tối bao phủ hết thảy mọi vật. Chỉ còn nhìn thấy mờ mờ vòm mái chùa uốn cong với hàng cây đại đen sẫm phía trước sân.

Tuệ Mai lấy chồng. Là người đã đón cô vào đêm hôm đó. Từ ngày làm vợ, làm dâu, cô không có thời gian nhớ đến nơi mình đã ra đi. Cô vui với hạnh phúc gia đình. Lo lắng chăm sóc cho mẹ chồng đang ốm đau nằm một chỗ. Rồi Mai sinh con, rồi mẹ mất, rồi cô bị chồng phản bội. Mà thực ra, chồng cô chưa từng yêu cô. Cô chưa từng biết rõ tình yêu thực sự của nhân gian là gì. Người mà Mai gọi là chồng chỉ lợi dụng cô để có người chăm sóc người mẹ già nằm liệt một chỗ, để anh ta rảnh rang sớm tối với người mình yêu. Mẹ mất, Mai buồn nhưng không đau khổ. Bởi bà đã hết nợ trần gian, bà ra đi là một sự giải thoát khỏi những đau đớn của bệnh tật. Điều khiến Mai đau khổ, gục ngã chính là chồng cô có người đàn bà khác trong bao nhiêu năm mà cô không hề hay biết. Đứa bé đội khăn trắng trong tang lễ mẹ chồng cũng trạc tuổi con trai Mai. Người đàn bà đó cũng đến, lặng lẽ quỳ trước linh cữu mẹ chồng cô mà hững hờ rơi những giọt nước mắt. Đủ một trăm ngày mẹ mất, chồng cô cũng xếp gói hết quần áo để đến với nhân tình của mình. Bao lời nói đã nói rồi. Cô còn biết làm gì ngoài việc ngồi nhìn chồng chuẩn bị ra đi. Biết sao đây. Níu kéo anh cho mình, cho con thì còn người phụ nữ kia và đứa bé con cô ta? Họ cũng cần có một người đàn ông bên cạnh, người cha che chở. Mà có cố giữ cũng không được. Anh ta đã không còn là của cô nữa. Đúng ra, anh chưa từng là của cô. Có lẽ anh chính là nghiệp chướng mà đời cô phải trải.

- Anh!

- Anh phải đi xa. Mang theo mẹ có lẽ sẽ tiện hơn!

- Em có thể giúp anh hương khói cho mẹ. Lúc nào anh có thể, hãy quay về.

- Anh xin lỗi!

Mai ngồi thẫn thờ nhìn theo chồng gói ghém cả di ảnh của mẹ mang theo. Nước mắt cô cứ lặng lẽ lăn dài, chan hòa trên hai má. Cô khóc không thành tiếng, lòng quặn đau. Lần đầu tiên Mai biết khóc vì đau khổ bởi tình yêu là như nào - điều mà trước đây khi còn là ni cô Tuệ Mai cô luôn thắc mắc. Mai đưa hai tay ôm ngực, ngã gục xuống nền đất. Lần thứ hai cô bị bỏ rơi. Cũng may cô còn có thằng con, nếu không cô chẳng thiết sống trên cõi đời này nữa. Thằng bé chạy đi chơi vừa về, thấy mẹ một mình ngồi giữa nhà, đôi mắt sưng mọng thì ôm lấy mẹ rồi ngó quanh. Nó không nói gì nhưng có lẽ nó đã biết bố nó đã đi rồi. Như bao lâu nay bố nó cứ đi biền biệt, một tuần, nửa tháng mới trở về một lần.

* * *

Ni cô Tuệ Tâm đang quét lá sân trước vào buổi sáng sớm thì dừng lại khi nghe tiếng khóc thút thít đâu đó. Ni cô chú ý lắng nghe rồi bước chầm chậm về phía cổng chùa.

- A di đà phật!

Người phụ nữ ngồi dưới chân cổng ngước nhìn lên, đôi mắt thẫn thờ.

- Kìa, Tuệ Mai. Đúng là Tuệ Mai rồi. Em đã đi đâu, ở đâu bao năm nay?

Mai òa khóc. Như một đứa trẻ chạm đúng nỗi đau. Ni cô Tuệ Tâm cứ lặng lẽ đứng bên cho đến khi Mai giữ được bình tĩnh. Lại một lần nữa, ni cô Tuệ Tâm đưa Mai vào gặp trụ trì vào một buổi sớm mai. Ngồi trước sư thầy, Mai kể về cuộc đời mình từ khi rời chùa ra đi bằng một giọng buồn buồn…

- Hai tháng sau khi chồng con bỏ đi thì có người đến nói là chủ của ngôi nhà con đang ở. Thì ra anh ta đã bán ngôi nhà đó cho người ta. Mẹ con con buộc phải dọn đi. Con phải đưa thằng bé đi thuê trọ. Ban ngày đi làm để nó ở nhà.

Đang kể thì Mai bật khóc nức nở:

- Thằng bé… Thằng bé bị đuối nước khi chơi ở bờ sông với bạn. Con đã nhờ người tìm kiếm bao nhiêu ngày mà không thấy xác.

Một lúc, Mai gạt nước mắt:

- Không còn nó, con chẳng thiết sống nữa. Như người mất hồn thất thểu đi tìm gọi dọc dòng sông. Người ta nói con điên. Mà có thể con cũng điên thật… Rồi chẳng hiểu sao con lại về được đến đây.

Trụ trì nhìn Mai cất giọng đều đều:

- Nghiệp duyên của con đến đây mới hết.

- Xin thầy cho con quay về đây nương nhờ Tam Bảo.

Trụ trì gật đầu, bảo Mai đi tắm rửa.

Giữa chánh điện, quỳ dưới Tam Bảo nghe trụ trì thọ kinh. Lòng ni cô Tuệ Mai như dịu lại. Bao nhiêu sóng gió đường trần như một cơn ác mộng thoảng qua.

Truyện ngắn của Trương Thị Thúy

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Mưa và em

Mưa và em

Đêm, thành phố chìm trong màn mưa ảm đạm, mưa ồ ạt mỗi lúc thêm nặng hạt. Bên li cà phê nguội lạnh, sống mũi anh cay xè, trái tim nhói lên từng nhịp đau đớn. Tai anh ù đi trong tiếng mưa.
Con gái của ba

Con gái của ba

Từ nhỏ, tôi đã luôn nghĩ ba là người đàn ông lạnh lùng nhất mà tôi biết. Ông cứng nhắc trong tất cả các vấn đề, trong lối sống hằng ngày và cả cách yêu thương vợ con.
Nỗi oan vẫn còn lơ lửng

Nỗi oan vẫn còn lơ lửng

Cho tới ngày cắp sách tới trường, tôi nghe phong phanh, nhà ông Ngô có anh Khả đi công nhân, chứ không biết hình hài, tướng mạo của anh. Do ngày anh đi tôi còn quá bé nên không lưu vào bộ nhớ.
Nắng Hàng Dương

Nắng Hàng Dương

Tôi bước xuống xe điện. Chiều nghiêng bóng xế. Xoay mặt chín mươi độ, đầu hơi ngả về phía sau, anh tài xế nhìn tôi nhoẻn miệng cười - nụ cười của người thanh niên vùng biển rõ vẻ chân chất và thơm nồng vị nắng.
Bà già nhà quê

Bà già nhà quê

Bà già ấy đã gần 70 tuổi, dáng người gầy nhom, đôi chân khẳng khiu như hai thanh tre non nhưng trông khỏe lắm. Điều đó được thể hiện qua cách bà xách hai chiếc giỏ trái cây dáng đi thoăn thoắt. Bà có thằng con ở thành phố, lên đó học, làm việc rồi lấy vợ, sinh con.

Tin khác

Mẹ của chúng mình

Mẹ của chúng mình
Liza không ngờ mục tiêu đến làm ở cửa hàng thời trang và mĩ phẩm lại thay đổi nhanh đến như vậy. Lúc nhờ Hạnh - cô bạn học người Việt thân nhất lớp - xin việc, Liza nói với bạn:

Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim
Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.

Chị em dâu

Chị em dâu
Bà Lành sinh được hai đứa con trai, cũng vì chiến tranh nên đứa lớn cách đứa út đến gần 20 tuổi. Ngày trước bà cũng từng đi làm dâu trong gia đình đông anh em, bà hiểu câu nói người xưa “Chị em dâu nấu đầu trâu lủng nồi”, thế nhưng trong những năm đói quay đói quắt, chiến tranh giặc giã, tất cả chị em dâu nhà bà phải xa chồng nên mọi phụ nữ trong gia đình đều yêu thương và đoàn kết lẫn nhau.

Hoa vàng bến đợi

Hoa vàng bến đợi
Chiều buông trên bến sông nở đầy hoa sao nhái. Bầu trời đỏ, mặt sông đỏ, hoa sao nhái vàng bất chợt cũng bị nhuộm đỏ như đang thắp lửa lung linh để đốt cháy rụi cảnh thiên nhiên của những ngày đầu Hạ ở một vùng đồng bằng xa xôi hẻo lánh.

Xuân trên tay mẹ

Xuân trên tay mẹ
Thèm quá chừng cái bong bóng heo thổi căng phơi khô làm bóng ném!!!

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Bên nhau là Tết

Bên nhau là Tết
- Giàng ơi! Mẹ cháu gửi thư về đây này!

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..
Xem thêm
Về thăm di tích cụ Nguyễn Sinh Sắc

Về thăm di tích cụ Nguyễn Sinh Sắc

Nếu có dịp về Ðồng Tháp, một địa chỉ về nguồn lịch sử, bạn không thể không ghé thăm đó là Khu di tích Nguyễn Sinh Sắc, nơi yên nghỉ của thân sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại.
Điệu vũ của sức sống cội nguồn

Điệu vũ của sức sống cội nguồn

Những tiếng cồng tiếng chiêng vang lên rộn rã, cho từng vòng xoang ngày càng đắm say rạo rực, gần 800 nghệ nhân đã làm sống dậy nền văn hóa một miền cao nguyên nhiều huyền bí và đầy sức sống…
Sự tích nghề đan cỏ tế làng Lưu Thượng

Sự tích nghề đan cỏ tế làng Lưu Thượng

Làng nghề “Đan cỏ tế” thôn Lưu Thượng, xã Phú Túc, huyện Phú Xuyên, TP Hà Nội cách trung tâm thành phố khoảng 40km về phía Nam là nơi đầu tiên xuất hiện nghề đan cỏ tế, cách đây đã hơn 400 năm.
Tỉnh Đồng Tháp: Sẵn sàng cho đêm khai mạc Lễ hội Sen lần thứ 2 năm 2024

Tỉnh Đồng Tháp: Sẵn sàng cho đêm khai mạc Lễ hội Sen lần thứ 2 năm 2024

Bà Huỳnh Thị Hoài Thu, Giám đốc Sở Văn hóa, Thể thao Du lịch tỉnh Đồng Tháp, Phó Trưởng ban tổ chức Lễ hội Sen Đồng Tháp lần thứ 2 năm 2024 cho biết:
Bộ VH-TT&DL kiểm tra việc chấp hành quy định pháp luật về du lịch

Bộ VH-TT&DL kiểm tra việc chấp hành quy định pháp luật về du lịch

Bộ VH-TT&DL vừa ban hành Kế hoạch số 1908/KH-BVHTTDL về kiểm tra công tác chấp hành các quy định pháp luật và đảm bảo chất lượng của các doanh nghiệp lữ hành, hệ thống cơ sở lưu trú du lịch, các cơ sở giáo dục đào tạo nghiệp vụ lĩnh vực du lịch và hoạt độ
Nón ngựa miền di sản

Nón ngựa miền di sản

Mấy trăm năm thịnh suy, những đôi tay gầy guộc của người làng đã cần mẫn tạo nên một di sản. Một di sản bằng sự giữ gìn truyền thống và sáng tạo, mang nét cũ xưa và cả hơi thở hiện đại của thời cuộc vào trong chiếc nón mỏng manh nhẹ nhàng ấy…
Công bố danh sách tập trung U19 Việt Nam

Công bố danh sách tập trung U19 Việt Nam

U19 Việt Nam công bố danh sách cầu thủ chuẩn bị tham dự giải giao hữu tại Trung Quốc, trước khi hướng đến giải U19 Đông Nam Á 2024 và vòng loại U20 châu Á 2025.
Các địa phương sôi nổi Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024

Các địa phương sôi nổi Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024

Các tỉnh Lai Châu, Bắc Kạn, Nghệ An sôi nổi tổ chức Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024.
SALA RUNNING HUB – Điểm đến cho những người yêu thích chạy bộ tại Khu đô thị Sala

SALA RUNNING HUB – Điểm đến cho những người yêu thích chạy bộ tại Khu đô thị Sala

Hơn 1.000 runners đã tham gia sự kiện chạy bộ Sala Run Fest 10km vào ngày 5/5, nhân dịp Thế giới Chạy Bộ - chuỗi hệ thống bán lẻ sản phẩm thể thao và Faminuts House – thương hiệu dinh dưỡng từ hạt thuần chay chính thức khai trương chi nhánh Sala Running Hub, tại khu đô thị Sala, TP Thủ Đức, TP Hồ Chí Minh.
Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Bộ phim “Những nẻo đường gần xa” do VFC sản xuất quy tụ dàn diễn viên gạo cội như NSUT Đỗ Kỷ, NSUT Nguyệt Hằng, nghệ sỹ Vĩnh Xương cùng các gương mặt diễn viên trẻ hứa hẹn sẽ mang đến nhiều cung bậc cảm xúc cho khán giả truyền hình.
Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Chiều 9/5, Phó trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy TP. Hồ Chí Minh Phạm Đức Hải cùng ông Nguyễn Ngọc Hồi, Phó Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông đồng chủ trì họp báo về tình hình kinh tế - xã hội của thành phố.
Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Theo Chánh Thanh tra Bộ VH-TT&DL Lê Thanh Liêm cho biết bộ đã nắm được thông tin liên quan đến trang phục biểu diễn của Đàm Vĩnh Hưng trong liveshow diễn ra ở TP.HCM vào tối hôm 5/5 vừa qua.
Phiên bản di động