Top 10 game có thưởng khi tải về - game bài đổi thưởng tiền that

Cô nàng i ngắn

Chuyến đi cao nguyên đá Đồng Văn của tôi lần ấy hoàn toàn ngẫu hứng. Nó được hình thành khi tôi ghé thăm anh bạn thân đang công tác tại Báo Biên Phòng.
Vừa thấy mặt, anh bạn đã băn khoăn bày tỏ: “Chẳng mấy khi ông tới chơi, mà tôi lại đi công tác dài ngày - Thấy tôi im lặng, anh bạn nói tiếp - Tôi phải lên đồn biên phòng Lũng Cú ngay bây giờ, không thể ở nhà tiếp ông được. Hay là, ông đi cùng tôi cho vui? Cũng sắp tới ngày phiên chợ tình Khau Vai được mở rồi! Đi mà xem chợ nó ra làm sao. Xe bốn chỗ, mà chỉ có ba người kể cả tài xế”.

Thế là tôi lên xe đi luôn.

Cái cảm giác lần đầu tiên đặt chân đến mảnh đất biên giới nơi địa đầu Tổ quốc thực sự khó tả. Chẳng biết do sự chênh lệch áp suất của độ cao mang lại, hay tại những gì cảm nhận được dọc đường, khiến đêm đầu tiên nằm trên cao nguyên đá tôi không sao ngủ được. Những ngày sau, tranh thủ thời gian anh bạn bận làm việc theo lịch trình công tác, tôi cầm máy ảnh, thuê một chiếc xe ôm của người dân địa phương rong chơi cho thỏa trí phiêu lãng.

Lúc xuất phát, người lái xe ôm hỏi tôi:

- Ông muốn đi đến đâu?

- Tôi định lang thang đâu đó, kiếm vài tấm ảnh làm kỉ niệm.

Cảnh vật dọc đường đi khiến tôi phải sững sờ. Những gì cảm nhận được khi ngồi ô tô trên con đường Hạnh Phúc không thể so sánh được với cảnh vật dọc lối mòn hôm nay. Đường lên xuống quanh co, có lúc mây xà xuống ngang lưng đèo, che kín cả lối đi. Rồi cái lạnh, cái cảm giác sờ sợ thấm vào tôi từ lúc nào chẳng hay. Tôi bèn nhắm chặt mắt lại, phó mặc số phận mình cho người lái xe. Vòng vèo một thời gian khá lâu, lúc chiếc xe dừng lại, người tài xế lên tiếng:

- Từ đây trở đi xe máy không thể đi tiếp được nữa. Mà ở vị trí này cũng thoải mái cho ông bấm máy rồi. Lúc nào chán muốn về, ông gọi tôi. Bây giờ tôi phải tranh thủ chợp mắt một tí.

Nói xong, người tài xế xe ôm chui vào một hốc đá nằm ngủ. Còn tôi, cũng ngồi dựa lưng vào một tảng đá nhắm mắt lại định thần, trước khi tìm kiếm cảnh vật theo dự kiến. Định chợp mắt một lúc nhưng tôi lại ngủ khì đi mất.

Cô nàng i ngắn
Minh hoạ: Lão Trần

Trong giấc mơ chập chờn, tôi thấy một cô gái xa lạ ngồi bên cạnh. Cách ăn mặc của cô gái thật kì lạ, tôi không thể nào đoán ra đấy là trang phục của dân tộc nào. Mà tại sao cô lại che ô cho tôi nhỉ? Bất chợt có đợt gió núi thổi thốc tới, chiếc ô bị cơn lốc giật ngược, rời khỏi tay cô gái. Những giọt nước mưa lạnh buốt bắn thẳng vào mặt, tôi rùng mình choàng tỉnh. Trước mắt tôi là khuôn mặt của một cô gái có đôi nét quen quen. Tôi đã gặp cô gái này ở đâu rồi nhỉ? Thấy tôi nhỏm người, định đuổi theo chiếc ô đang nhấp nhô trong đám mây, trôi lập lờ bên những tảng đá. Cô gái lên tiếng:

- Cái mày không lấy lại được đâu!

Tôi vội vàng:

- Nhưng chiếc ô còn đang bị những tảng đá kia giữ lại.

Cô gái thủng thẳng:

- Cái mày nhìn thấy vậy thôi. Chứ ở đó là vực sâu, chẳng còn có chỗ cho cái mày đặt chân đâu!

- Sao cái tao chẳng nhìn ra nhỉ?

- Tại mây che kín mất lối rồi - Cô gái thủ thỉ nói tiếp - Mà ở đây, cái mày đừng cố lấy những gì ngoài tầm với.

Thấy cô gái chịu bắt chuyện, tôi tưng tửng đưa lời:

- Nhưng mà đấy là chiếc ô của cái mày! Vì tao mà nó bị gió trời giật mất. Mà cái mày không tiếc hay sao? Nếu cái mày bắt đền, ở đây cái tao làm sao mà kiếm nổi một chiếc ô khác để trả đây. Hay là cái mày đi cùng cái tao xuống chợ. Thích chiếc ô nào tao mua cho mày cái đó.

Cô gái khúc khích:

- Đi chơi chợ, cái tao thích nhiều thứ lắm. Cái mày có nhiều tiền để mua không?

Tôi tán vơ vào:

- Sao cái mày giống cái tao thế! Cái tao có đủ tiền mua cho cái mày chiếc ô đẹp nhất chợ!

Cô gái khẳng định:

- Nhưng cái tao không bắt cái mày đền đâu!

- Thế cái mày không thấy tiếc chiếc ô hay sao?

- Chiếc ô của tao nó muốn bay cùng với đám mây trời, thì cứ để mặc cho gió cuốn đi.

Tôi ngần ngừ hỏi:

- Nhưng… mà sao cái mày lại che ô cho tao?

- Cái tao đang đi nương, khi đi ngang qua thấy cái mày nằm ngủ dưới mưa. Cái tao thương chiếc máy ảnh cái mày để trên ngực, sợ nó chết. Nên cái tao che ô cho cho chiếc máy ảnh thôi.

Nhìn cô gái, không thoát nổi sự tò mò tôi lại hỏi:

- Thế cái mày là người dân tộc nào?

Tôi không giấu được vẻ ngạc nhiên khi nghe thấy cô gái trả lời: “Cái tao là người dân tộc Giáy - Rồi cô gái cất tiếng cười khúc khích nói tiếp - Nhưng là Giáy i ngắn”.

Tôi buột miệng cười thành tiếng. Tôi chợt nhớ ra câu chuyện và cô gái của ngày hôm trước.

* * *

Lúc xe dừng giải lao trên cổng trời, cũng giống như những phần đông khách du lịch đang có mặt, mấy anh bạn xuống xe là ra ngay bờ lan can đứng ngắm cảnh. Còn tôi lỉnh tới chỗ tốp đồng bào dân tộc đang ngồi bày bán hàng ở ven đường. Hàng họ của đồng bào toàn là sản vật của địa phương. Ngoài những thứ làm thuốc, họ còn bán đồ ăn được nướng trên những chậu than hoa. Đồ ăn cũng đơn giản, chỉ là vài bắp ngô, dăm củ khoai lang và một ít trứng gia cầm.

Tôi sà xuống, ngồi cạnh một cô gái đang nướng khoai. Không hỏi giá, tôi cầm luôn một củ khoai để nguyên cả vỏ mà cắn. Ăn xong củ khoai, tôi lấy tờ một trăm nghìn đưa cho cô gái:

- Cho tôi trả tiền.

Cô chủ quán ngần ngừ:

- Có mười nghìn thôi! Anh xem tìm đưa cho em tờ tiền khác.

Tôi lục túi, giơ ví thanh minh:

- Tôi không còn đồng nào có mệnh giá nhỏ hơn cả.

- Nhưng em không có đủ tiền trả lại.

- Vậy cô nhặt cho tôi khoai và ngô sao cho đủ tờ tiền này.

Giữa lúc đó có chiếc mô tô đi phượt dừng chân ghé quán. Cô gái ngồi sau vừa tháo mũ bảo hiểm vừa nói với người chủ quán:

- Chị cho em mượn chỗ này để chụp vài tấm ảnh.

Nói xong, cô gái cầm luôn túi quà tôi vừa mua đổ luôn ra cái vỉ nướng. Thấy cái nhìn ngạc nhiên của tôi, cô thanh minh:

- Thì cũng phải có thứ để bày bán chứ.

Cô gái liên tục khoác lên người những trang phục được thuê của người chủ quán. Cô biến đổi thành những thiếu nữ của các dân tộc khác nhau qua những chiếc áo khoác ngoài. Rất nhanh, anh bạn đi cùng giở đồ nghề, nháy máy liên hồi. Dường như họ là khách quen của cô chủ quán và quá hiểu tác phong làm việc của nhau.

Khi đôi thanh niên đã thỏa mãn ý thích, dừng lại. Tôi đề nghị cô gái: “Làm người mẫu cho tôi chụp vài kiểu”.

Cô gái đồng ý. Tôi chọn đưa cho cô một củ khoai nướng và đề nghị cô diễn. Rồi tôi cũng bấm được vài kiểu như ý. Khi tua cho hai bạn trẻ xem lại những tấm hình vừa chụp. Cô gái phì cười lúc nhìn thấy bức hình có củ khoai nằm ngang che kín cả miệng, tấm thì nhìn rõ vệt than đen vương lên đôi môi, quyệt ngược ra cả má như được cố tình vẽ lúc hóa trang. Khi chia tay, cô gái đề nghị tôi gửi cho những tấm ảnh vừa chụp qua mail của mình.

Tôi cũng chẳng đợi người chủ quán đồng ý, bấm máy chụp cảnh cô chụm môi thổi lửa với các góc độ khác nhau. Lúc tiếp tục cuộc hành trình, tôi thì thầm cùng cô chủ quán: “Còn em là người dân tộc nào?”

Cô gái khúc khích nói to: “Em là người Giáy, nhưng i ngắn...”. Thay vì ý định ban đầu, tôi lại chụp ảnh động. Mà người mẫu duy nhất trong những tấm hình của tôi hôm nay là cô i ngắn. Vừa tác nghiệp, tôi vừa nắm bắt được sơ bộ về em khi lời qua tiếng lại. Biết em tốt nghiệp Đại học Sư phạm và đã gửi đơn xin việc, song chưa nhận được hồi âm. Trong thời gian đợi, để giúp đỡ gia đình, em phải làm đủ các việc. Em thành thật bày tỏ hoàn cảnh của bản thân: Rất khó kiếm được cho mình một chỗ đứng trên bục giảng. Cũng đã có bạn bè mở Công ty du lịch, đề nghị em hợp tác. Song em thấy tiếc cho những tháng năm đi học và bản thân còn đang nuôi hi vọng nên chưa dám nhận lời.

Thấy tôi băn khoăn về việc liên lạc gửi ảnh cho mình, cô chủ quán tủm tỉm: “Thì bữa mai là ngày của phiên chợ tình Khau Vai rồi, anh cứ đợi em ở đấy đi”.

Tôi đâu có hiểu gì nhiều về phiên chợ đặc biệt này! Tôi cứ nghĩ mình đi lang thang ở chợ là sẽ tìm gặp được em. Hôm sau, tôi đến địa điểm họp chợ từ sáng sớm, đưa mắt săm soi vào dòng người với trang phục muôn màu để mong tìm thấy em. Nhưng đến khi mặt trời lặn, từng đôi trai gái lẫn dần vào bóng đêm tĩnh lặng, tôi vẫn chẳng thấy em đâu.

Tôi thất vọng, trở lại nhà nghỉ. Lên phòng, tôi mở luôn láp tốp vào hộp thư điện tử định buôn chuyện với lũ bạn cho vơi đi nỗi buồn vu vơ. Khi giao diện trên màn hình xuất hiện, tôi thấy mình có một thư điện tử vừa gửi tới. Lúc đọc, biết em đã nhìn thấy tôi một mình lang thang nơi chợ tình.

Thư em viết: “Đừng ngạc nhiên khi thấy em biết hộp thư điện tử của anh. Hôm ở cổng trời, em đã nhập tâm địa chỉ trên. Em đã có nó vào lúc anh trao đổi thông tin cùng đôi thanh niên đi phượt ấy. Còn lí do em không xuất hiện tại phiên chợ tình ngày hôm nay thật đơn giản. Em không muốn mình gặp mặt rồi lại phải xa nhau. Cho dù em vẫn biết, trong cuộc đời này gặp gỡ rồi chia li là chuyện bình thường. Nhưng với em, một năm mới được gặp lại nhau là quãng thời gian quá dài. Vả lại chúng mình cũng chưa là gì của nhau cả, mà việc gặp gỡ ở phiên chợ này chỉ dành cho những người đã từng yêu nhau. Em nghĩ, kỉ niệm về một mối tình dù có đẹp đến đâu đi chăng nữa, thì đấy cũng chỉ là mùa Xuân của quá khứ. Mà em lại là cô gái của ngày hôm nay! Chính vì lí do đó mà em không muốn gặp anh. Hơn nữa, hai đứa mình đang sống trong thế giới phẳng. Em thấy chúng mình nói chuyện qua hình thức này sẽ thoải mái hơn. Em đang có ý định lập một phiên chợ tình trên mạng, nhưng chưa biết bày tỏ cùng ai. Một phần sợ mọi người cười cho là kẻ ngớ ngẩn, ất ơ. Phần khác lo mình chưa đủ khả năng, nên đang tìm người góp sức đây. Liệu anh có giúp được em lập giao diện của phiên chợ tình này được hay không? Anh xem có tấm hình nào xấu xấu hôm qua chụp được thì gửi cho em.

Em, cô gái "i ngắn”.

Tôi vội trả lời: “Rất vui được hợp tác cùng em!”

Rồi, tôi lại nhận được hồi âm từ cô ấy.

…Tôi tán: “Khoảnh khắc này vẫn còn là thời gian của phiên chợ tình. Chắc em cũng quanh quẩn đâu đây?! Hay mình ra chợ gặp nhau đi”.

Cô ấy đáp lại: “Trời tối đã lâu, chợ tan rồi, làm gì còn ai nữa!”.

Cứ như thế, hai đứa chúng tôi “chát” với nhau quên cả trời đất.

…“Lúc nãy, trên đường về anh còn nghe thấy có rất nhiều tiếng cười khúc khích”.

“Thì đấy là của hồi nãy, khi những người tình gặp nhau, lúc họ đang đi tìm chỗ tâm sự. Bây giờ, ngoài đó chẳng còn ai nữa đâu!.

“Thì khi mình gặp nhau, là chợ lại có người rồi còn gì”.

“Anh định mở phiên chợ hai người hay sao?”

Tôi lại cố gắng nài nỉ: “Anh rất thích những tấm hình chụp được trong ngày hôm qua. Anh đã in ra những bức đẹp nhất! Định lúc gặp sẽ trao cho em. Mình không gặp nhau thì tiếc lắm. Anh thích, vì ở đó em đẹp lắm!”.

“Em biết! Cái đẹp bên ngoài làm anh thích rồi. Nhưng chẳng biết, anh có ưng cái bên trong không?”.

Trời đất ơi! Với cô gái i ngắn này, tôi đã cạn lời.

Truyện ngắn của Trần Ngọc Dương

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Mưa và em

Mưa và em

Đêm, thành phố chìm trong màn mưa ảm đạm, mưa ồ ạt mỗi lúc thêm nặng hạt. Bên li cà phê nguội lạnh, sống mũi anh cay xè, trái tim nhói lên từng nhịp đau đớn. Tai anh ù đi trong tiếng mưa.
Con gái của ba

Con gái của ba

Từ nhỏ, tôi đã luôn nghĩ ba là người đàn ông lạnh lùng nhất mà tôi biết. Ông cứng nhắc trong tất cả các vấn đề, trong lối sống hằng ngày và cả cách yêu thương vợ con.
Nỗi oan vẫn còn lơ lửng

Nỗi oan vẫn còn lơ lửng

Cho tới ngày cắp sách tới trường, tôi nghe phong phanh, nhà ông Ngô có anh Khả đi công nhân, chứ không biết hình hài, tướng mạo của anh. Do ngày anh đi tôi còn quá bé nên không lưu vào bộ nhớ.
Nắng Hàng Dương

Nắng Hàng Dương

Tôi bước xuống xe điện. Chiều nghiêng bóng xế. Xoay mặt chín mươi độ, đầu hơi ngả về phía sau, anh tài xế nhìn tôi nhoẻn miệng cười - nụ cười của người thanh niên vùng biển rõ vẻ chân chất và thơm nồng vị nắng.
Bà già nhà quê

Bà già nhà quê

Bà già ấy đã gần 70 tuổi, dáng người gầy nhom, đôi chân khẳng khiu như hai thanh tre non nhưng trông khỏe lắm. Điều đó được thể hiện qua cách bà xách hai chiếc giỏ trái cây dáng đi thoăn thoắt. Bà có thằng con ở thành phố, lên đó học, làm việc rồi lấy vợ, sinh con.

Tin khác

Mẹ của chúng mình

Mẹ của chúng mình
Liza không ngờ mục tiêu đến làm ở cửa hàng thời trang và mĩ phẩm lại thay đổi nhanh đến như vậy. Lúc nhờ Hạnh - cô bạn học người Việt thân nhất lớp - xin việc, Liza nói với bạn:

Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim
Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.

Chị em dâu

Chị em dâu
Bà Lành sinh được hai đứa con trai, cũng vì chiến tranh nên đứa lớn cách đứa út đến gần 20 tuổi. Ngày trước bà cũng từng đi làm dâu trong gia đình đông anh em, bà hiểu câu nói người xưa “Chị em dâu nấu đầu trâu lủng nồi”, thế nhưng trong những năm đói quay đói quắt, chiến tranh giặc giã, tất cả chị em dâu nhà bà phải xa chồng nên mọi phụ nữ trong gia đình đều yêu thương và đoàn kết lẫn nhau.

Hoa vàng bến đợi

Hoa vàng bến đợi
Chiều buông trên bến sông nở đầy hoa sao nhái. Bầu trời đỏ, mặt sông đỏ, hoa sao nhái vàng bất chợt cũng bị nhuộm đỏ như đang thắp lửa lung linh để đốt cháy rụi cảnh thiên nhiên của những ngày đầu Hạ ở một vùng đồng bằng xa xôi hẻo lánh.

Xuân trên tay mẹ

Xuân trên tay mẹ
Thèm quá chừng cái bong bóng heo thổi căng phơi khô làm bóng ném!!!

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Bên nhau là Tết

Bên nhau là Tết
- Giàng ơi! Mẹ cháu gửi thư về đây này!

Quà Tết

Quà Tết
Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..
Xem thêm
Về thăm di tích cụ Nguyễn Sinh Sắc

Về thăm di tích cụ Nguyễn Sinh Sắc

Nếu có dịp về Ðồng Tháp, một địa chỉ về nguồn lịch sử, bạn không thể không ghé thăm đó là Khu di tích Nguyễn Sinh Sắc, nơi yên nghỉ của thân sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại.
Điệu vũ của sức sống cội nguồn

Điệu vũ của sức sống cội nguồn

Những tiếng cồng tiếng chiêng vang lên rộn rã, cho từng vòng xoang ngày càng đắm say rạo rực, gần 800 nghệ nhân đã làm sống dậy nền văn hóa một miền cao nguyên nhiều huyền bí và đầy sức sống…
Sự tích nghề đan cỏ tế làng Lưu Thượng

Sự tích nghề đan cỏ tế làng Lưu Thượng

Làng nghề “Đan cỏ tế” thôn Lưu Thượng, xã Phú Túc, huyện Phú Xuyên, TP Hà Nội cách trung tâm thành phố khoảng 40km về phía Nam là nơi đầu tiên xuất hiện nghề đan cỏ tế, cách đây đã hơn 400 năm.
Tỉnh Đồng Tháp: Sẵn sàng cho đêm khai mạc Lễ hội Sen lần thứ 2 năm 2024

Tỉnh Đồng Tháp: Sẵn sàng cho đêm khai mạc Lễ hội Sen lần thứ 2 năm 2024

Bà Huỳnh Thị Hoài Thu, Giám đốc Sở Văn hóa, Thể thao Du lịch tỉnh Đồng Tháp, Phó Trưởng ban tổ chức Lễ hội Sen Đồng Tháp lần thứ 2 năm 2024 cho biết:
Bộ VH-TT&DL kiểm tra việc chấp hành quy định pháp luật về du lịch

Bộ VH-TT&DL kiểm tra việc chấp hành quy định pháp luật về du lịch

Bộ VH-TT&DL vừa ban hành Kế hoạch số 1908/KH-BVHTTDL về kiểm tra công tác chấp hành các quy định pháp luật và đảm bảo chất lượng của các doanh nghiệp lữ hành, hệ thống cơ sở lưu trú du lịch, các cơ sở giáo dục đào tạo nghiệp vụ lĩnh vực du lịch và hoạt độ
Nón ngựa miền di sản

Nón ngựa miền di sản

Mấy trăm năm thịnh suy, những đôi tay gầy guộc của người làng đã cần mẫn tạo nên một di sản. Một di sản bằng sự giữ gìn truyền thống và sáng tạo, mang nét cũ xưa và cả hơi thở hiện đại của thời cuộc vào trong chiếc nón mỏng manh nhẹ nhàng ấy…
Công bố danh sách tập trung U19 Việt Nam

Công bố danh sách tập trung U19 Việt Nam

U19 Việt Nam công bố danh sách cầu thủ chuẩn bị tham dự giải giao hữu tại Trung Quốc, trước khi hướng đến giải U19 Đông Nam Á 2024 và vòng loại U20 châu Á 2025.
Các địa phương sôi nổi Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024

Các địa phương sôi nổi Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024

Các tỉnh Lai Châu, Bắc Kạn, Nghệ An sôi nổi tổ chức Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024.
SALA RUNNING HUB – Điểm đến cho những người yêu thích chạy bộ tại Khu đô thị Sala

SALA RUNNING HUB – Điểm đến cho những người yêu thích chạy bộ tại Khu đô thị Sala

Hơn 1.000 runners đã tham gia sự kiện chạy bộ Sala Run Fest 10km vào ngày 5/5, nhân dịp Thế giới Chạy Bộ - chuỗi hệ thống bán lẻ sản phẩm thể thao và Faminuts House – thương hiệu dinh dưỡng từ hạt thuần chay chính thức khai trương chi nhánh Sala Running Hub, tại khu đô thị Sala, TP Thủ Đức, TP Hồ Chí Minh.
Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Bộ phim “Những nẻo đường gần xa” do VFC sản xuất quy tụ dàn diễn viên gạo cội như NSUT Đỗ Kỷ, NSUT Nguyệt Hằng, nghệ sỹ Vĩnh Xương cùng các gương mặt diễn viên trẻ hứa hẹn sẽ mang đến nhiều cung bậc cảm xúc cho khán giả truyền hình.
Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Chiều 9/5, Phó trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy TP. Hồ Chí Minh Phạm Đức Hải cùng ông Nguyễn Ngọc Hồi, Phó Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông đồng chủ trì họp báo về tình hình kinh tế - xã hội của thành phố.
Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Theo Chánh Thanh tra Bộ VH-TT&DL Lê Thanh Liêm cho biết bộ đã nắm được thông tin liên quan đến trang phục biểu diễn của Đàm Vĩnh Hưng trong liveshow diễn ra ở TP.HCM vào tối hôm 5/5 vừa qua.
Phiên bản di động