Top 10 game có thưởng khi tải về - game bài đổi thưởng tiền that

Ao sâu

Cái ao nằm sau vườn dâu, sâu đến ngực Phan. Trước đó ao để thả cá và nuôi vịt đàn. Mỗi năm thu được hai tạ cá, nuôi ba trăm vịt đẻ. Tiền bán trứng trừ tiền giống má và thức ăn thì lãi chẳng được là bao. Bà cụ coi như lấy công làm lãi, chăm chút thêm cho bớt nhàm chán tuổi già.

Chứ thật ra nguồn thu chính của bà là vườn dâu tằm rộng cả mẫu. Mùa lá thì nuôi lấy chục nong tằm, tằm chín đến đâu bán túc tắc cho dân làng đến đó. Mùa quả thì bán cho mấy cửa hàng rượu dưới phố, còn đâu con dâu ngâm siro bán dần. Năm nào được mùa, được giá thì bà chả lo tiền thuốc thang lại còn để dư ra đúc lợn cho thằng cháu đích tôn. Nó ở dưới phố lâu lâu mới về thăm quê nội một lần. Nhìn con lợn đất môi má hồng hào nó thích lắm cứ ôm chạy vòng quanh nhà mấy lượt. Giờ con lợn đất nằm đó bụi bặm phủ đầy. Tiếng bước chân thằng nhỏ cũng chỉ còn vang trong kí ức. Ngôi nhà vốn vắng vẻ giờ càng thêm thưa thớt người về. Vườn dâu chín rũ ngoài kia bà không buồn gọi người đến hái. Bà không dám bước ra vườn để tránh nhìn thấy cái ao. Nơi đã nhấn chìm thằng nhỏ năm tuổi của bà ngập sâu dưới nước. Để đêm nào bà cũng nghe thấy tiếng nó vùng vẫy trong tuyệt vọng. Hôm đó bà còn mải hái dâu…

Cứ vài tháng Phan lại bắt xe về thăm bà cụ một lần. Anh mang theo ít quần áo, dầu gió, thuốc bổ và đồ ăn sẵn mà Thư đã chuẩn bị đầy đủ. Bà nhìn đống đồ, khẽ đưa tay dụi mắt, miệng run run hỏi “cái Thư còn giận mẹ lắm đúng không?” Phan không nói gì, vì biết có giải thích cả trăm lần thì bà cụ vẫn cứ giữ mãi trong mình thứ mặc cảm tội lỗi ấy. Làm sao để bà hiểu sự ra đi của bé Bo là do số phận. Thằng bé đã được đến thế giới của những thiên thần nên người ở lại vẫn phải tiếp tục sống cho ra sống. Phan vỗ về nỗi đau của mình cũng đã đủ kiệt sức huống hồ còn phải ôm thêm nỗi đau của người mẹ già, người vợ trẻ. Căn nhà ba gian âm u, lạnh lẽo này từng là nơi đầy ắp tiếng cười mỗi lần sum họp. Giờ mạng nhện giăng đầy, tiếng mọt cọt kẹt nghiến gỗ phát ra từ khắp các ngõ ngách trong nhà. Tưởng như chúng có thể chiếm hữu và đục ruỗng căn nhà. Chỉ cần một cơn gió lớn cũng có thể làm đổ sụp nơi này. Phan ngồi ngoài hiên ngó tóc mẹ màu mây lơ thơ những sợi buồn câm nín. Lá khô bay từ ngõ vào sân, cỏ dại mọc lên tận những bậc thềm phủ rêu trơn trượt. Áo mẹ phơi phất phơ ngoài gió phần phật giữa nền trời u ám cuối thu. Tưởng như nếu mẹ khoác tấm áo đó lên người thì cả cơ thể gầy gò sẽ tan theo sương đêm nắng sớm ngấm trên từng sợi vải. Lúc thằng nhỏ còn sống, chẳng ai có thời gian để ý đến khung cảnh xung quanh. Dắt nó tập đi ở góc sân kia, trông nó chơi tha thẩn ngoài đầu ngõ, ngó nó cắm cúi nghịch ngoài vườn. Mọi thứ trở nên sinh động và tươi vui hơn.

Phan vào bếp, xếp lại đống củi dâu khô đổ tung bành. Bếp ga sắm bao năm nay bà cụ không dùng cứ lem luốc củi lửa nhìn đến tội. Cơm nguội để lâu đã khô khốc rời rạc, nồi cá kho mặn chát cháy đen sì đáy. Trứng gà quả nào cũng loãng, mớ rau cải để héo queo trên chạn. Sờ vào chum thì gạo hết, động đuối mắm cũng chẳng còn gì. Mẹ đã sống đầy đọa bản thân mình đến mức này ư? Mắt Phan cay xè, anh cảm thấy tim mình đau từng cơn một. Thằng nhỏ ra đi đã ba năm rồi, nỗi đau nhẽ ra đã có thể nguôi ngoai. Nhưng hai người đàn bà trong gia đình cứ luôn muốn đánh thức nỗi mất mát ấy bằng sự giày vò không đáng. Phan mường tượng ra cảnh mẹ già lầm lũi sớm tối một mình, nhà nằm gần sông gió thổi tứ bề đều lạnh. Sáng nay lúc về đến đầu làng có người níu Phan lại thì thầm to nhỏ. Họ nói tuần trước chẳng hiểu sao bà cụ tha thẩn đi ra ao. Bà lội xuống ao, cứ lội ra giữa cho đến khi gần chìm nghỉm thì may quá có người sang xin lá dâu tằm chữa hen suyễn. Họ nhìn thấy liền hô hoán mọi người đến cứu. Phan rùng mình trước những tai họa bất ngờ ập đến. Đớn đau làm bà cụ lẩn thẩn rồi. Nên lúc ăn cơm xong Phan bàn với mẹ:

    Minh họa Trần Nhương

Minh họa Trần Nhương

- Con tính gọi người lấp cái ao đi. Đằng nào cũng không thả cá và nuôi vịt nữa.

- Biết vậy lấp nó từ vài năm trước có phải…

Bà cụ buông thõng câu nói bằng một tiếng thở dài héo hắt. Bà thừa biết cái ao có được lấp đất bằng phẳng thì cũng không sao lấp được hết ký ức đau buồn. Bà vẫn sẽ nghe thấy tiếng đứa cháu bé nhỏ quẫy đạp trong tuyệt vọng. Chắc hẳn nó đã hoảng sợ gọi “bà ơi”. Nhưng gió sông thổi ù ù bên tai, tiếng lái buôn mặc cả giá dâu ràn rạt. Bà đã không nghe thấy tiếng kêu cứu thảng thốt của thằng nhỏ vì vẫn mải hái dâu. Nước ao mùa Thu lạnh buốt. Lúc vớt lên cơ thể thằng nhỏ tím bầm. Đã nhiều lần bà muốn ào xuống mặt nước ôm lấy thằng nhỏ vào lòng…

Phan nói sẽ lấp ao để trồng cây. Hoa trái dịu ngọt biết đâu sẽ làm vơi đi phần nào nỗi đau của lòng người. Mảnh đất đó không cần thêm bất cứ giọt nước mắt nào cũng đủ mặn chát rồi. Phan muốn nơi thằng bé nằm xuống là vùng đất lành ôm ấp giấc ngủ sâu của nó. Cái hố sâu hoắm trong lòng người rồi cuộc sống sẽ lấp đầy bởi những niềm vui. Nếu không tin vào những điều tốt đẹp như thế thì Phan biết phải lấy gì làm động lực mà sống tiếp mỗi ngày…

* * *

Đã lâu Thư không về quê chồng, bởi chị sợ chạm vào những kí ức đau buồn. Thằng nhỏ từng là cuộc đời, là hơi thở chị. Chín tháng mười ngày vật vã trong cơn nghén chị vẫn không quên cảm giác hạnh phúc khi có con tồn tại bên đời. Giờ ăn món gì cũng nghĩ tới con. Đêm ngủ vẫn quờ tay che chắn để con không lăn xuống đất. Ba năm không đủ để quên những thói quen bao bọc. Mới đầu mùa Thu đã lôi áo rét cũ của con ra giặt lại thơm tho. Nhưng mấy hôm trước Phan mang chúng vứt hết đi rồi. Đống đồ chơi của con cũng không còn nữa. Phan thu dọn, lau chùi mọi thứ khỏi tầm mắt Thư chỉ càng làm chị đau đớn đến tận cùng. Sáng đi chợ thấy người ta bán ít bòn bon chị nhớ ra thằng nhỏ khoái món này ghê lắm. Thấy bà cụ bán mấy sâu cá rô đồng mà ước chi thằng nhỏ còn sống, chị sẽ mua về rán ròn rụm ăn cả xương nhai kĩ. Lần nào đi qua hàng bánh giò nóng hổi cũng tưởng như có bàn tay bé xíu níu mình lại “mẹ ơi, Bo thèm ăn bánh giò”.

Chỉ chừng đó thôi cũng khiến Thư không muốn bước vào chợ. Gặp chỗ nào cũng đứng chùng chình dù không biết mua chi. Có lần thấy chị như người mất hồn người ta hỏi có mất gì không? Chị khẽ lắc đầu nặng nhọc bước đi, không lẽ nói với người dưng rằng tôi không mất tiền, mất gạo mà mất đứa con mình thương yêu đứt ruột. Về đến nhà, xắn tay vào bếp nấu món canh là thấy lời thằng nhỏ “mẹ nhớ bỏ muối tôm”. Lúc cắm cơm là thấy nhắc “mẹ nhớ cho nhiều nước”. Ăn cơm xong là thấy lời thủ thỉ bên tai “mẹ đừng quên uống thuốc”. Ngay cả khi vùi trong chiếu chăn để chìm vào giấc ngủ cũng thấy có bàn tay bé nhỏ ôm lấy lưng mình cười khúc khích.

Vì trời thương nên năm nay vợ chồng Thư đã có tin vui. Một sinh linh bé bỏng vừa đến ngủ trong cung lòng chị. Em của Bo đã thay anh đến vỗ về những trái tim đã chịu quá nhiều mất mát. Hôm đi siêu âm vừa nghe tiếng tim thai Thư đã trào nước mắt. Niềm hạnh phúc này Thư đã từng một lần có trong đời. Rồi cũng từng có lần ôm Bo điên loạn gào thét dí sát tai mình vào ngực con chỉ mong nghe thấy được nhịp tim hồi tỉnh. Sẽ thật bất công với đứa con bé bỏng vừa đến bên đời, nếu chị cứ luôn nghĩ đến đứa con đã mất. Nhưng Thư không biết làm sao để tim đừng nhói đau lúc ghé vào hàng ô mai Hồng Lam, lúc gọi với theo gánh hoa quả bán rong để mua vài cân cóc. Ngay cả cơn nghén cũng giống nhau đến lạ. Nên lúc đứng nhìn tiếc nuối lọ muối tôm Tây Ninh trong siêu thị Thư đã nghĩ hồi mang bầu Bo mình đã nhịn được cơ mà, ăn cay đâu có tốt. Tội nghiệp Phan không cả dám hét lên vui mừng khi lần đầu thấy em Bo đạp. Đến cả những mường tượng tương lai cũng dè dặt vì sợ lỡ chạm vào đâu đó khiến Thư chạnh lòng buồn.

Những ngày có con bên đời Thư bỗng thương mẹ chồng nhiều hơn. Những chuyện đã xảy ra chị chưa bao giờ trách mẹ. Nhưng suốt khoảng thời gian ba năm qua chị không thể gồng mình mạnh mẽ để an ủi, động viên người khác. Đàn bà không thương nhau thì còn thương ai. Thư còn trẻ nên còn thời gian để quên lãng đớn đau nhưng bà cụ thì không. Càng về già tâm tư sẽ càng héo hắt, muốn trút bỏ cũng khó lòng trút bỏ. Thư gọi điện về quê chỉ nghe thấy bên kia tràn ngập gió. Như nghe thấy cả cái lạnh đầu mùa đang tràn về khắp không gian. Thư gọi điện đúng lúc bà cụ đang ăn cơm. Chị tưởng tượng ra cảnh bà ngồi giữa nhà, bên mâm cơm chỉ có nồi cá kho và bát canh mồng tơi lõng bõng. Hình như bà đang bị nghẹn, thói quen ăn cơm nguội Thư nói hoài không được. Bà luôn bảo ở có một mình nấu một bữa ăn hai. Cơm canh lúc nào cũng nguội tanh nguội ngắt. Cuộc gọi kết thúc rồi mà trước mắt Thư vẫn hiện ra hình ảnh bà khom lưng ngồi gỡ xương cá trong buổi tối nhá nhem. Có đôi khi bà không buồn bật điện, sống lầm lũi đã tạo thành một thói quen khó bỏ. Thư ứa nước mắt khi nghĩ về sự đơn độc tàn khốc của tuổi già nên đã bàn với Phan đón mẹ lên thành phố. Mặc dù Phan nói đúng, chắc gì bà cụ đã chịu đi. Còn mồ mả tổ tiên, khói hương cúng giỗ…

Phan về quê thấy mấy hàng na trồng trên nền đất lấp ao đã cao đến đầu gối, cành lá tươi xanh. Mấy năm nữa là tha hồ hái những trái chín ngọt thơm. Bà cụ nhìn cây càng thêm nhớ đến người. Phan nói “Thư sắp sinh rồi chúng con nhờ mẹ lên chăm sóc ít ngày”. Bà cụ khẽ quệt nước mắt, lật đật ra sau nhà ngó mấy ổ gà đẻ nhặt thêm ít trứng. Chọn hai con gà béo nhất nhốt sẵn để mang cho con dâu. Bà tính nhờ hàng xóm thỉnh thoảng sang chóp nhà, thắp nén hương lên bàn thờ ông cho đỡ lạnh lẽo. Đến nửa đêm khi đã lên giường nằm bà vẫn còn ngồi dậy mò mẫm ra vườn chặt lấy ít roi dâu. Bà sợ sáng ra vội đi có khi quên, xuống thành phố kiếm đỏ mắt mà nhiều khi không có. Cành dâu vừa để dựng quanh nhà vừa để bà tiện lấy chiếc vòng dâu nhỏ sinh cho cháu nội đeo vào tay xua đuổi tà ma. Bà cứ lục đục trong buồng chuẩn bị hết thứ này đến thứ khác. Phan nằm ở ngoài nhà khẽ nhắc “ngủ thôi mẹ, mai đường dài sẽ mệt…”

Truyện ngắn của Vũ Thị huyền trang

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Lời hứa người đồng đội

Lời hứa người đồng đội

Khoảng trời đầy nắng Thu bé lại vừa bằng một cụ bà với mái tóc bạc trắng đang ngồi hóng nắng trước sân.
Sống lại kí ức

Sống lại kí ức

Cô Xuân cưới chồng, đó là sự kiện gây rung động cái khu tập thể cán bộ công nhân viên chức ngành bưu điện. Rung động hơn nữa, người mà cô Xuân chọn làm chồng lại là anh Lai, Trưởng Đài Truyền thanh tỉnh.
Đảo ngọc trong tim

Đảo ngọc trong tim

Núi nhấp nhô uốn lượn, những ghềnh đá cheo veo, sóng xanh ôm ấp bờ cát trắng dưới chân hàng phi lao gió hát. Đứng trên boong tàu, tôi đã thấy đảo xa hiện ra như một “viên ngọc xanh” giữa biển trời Đông Nam của đất nước.
Mẹ nghèo

Mẹ nghèo

Chồng vào chiến trường thì ở nhà Hà sinh con. Bác sĩ cho biết, thai đã chết trong bụng mẹ phải mổ gấp để cứu mẹ, nhưng sau mổ, thiếu phụ vĩnh viễn không sinh nở nữa. Ca mổ hoàn thành cứu được mẹ.
Hương vị mùa Hè

Hương vị mùa Hè

Ba mẹ đều là con một, nó không có cô chú hoặc cậu dì ruột. Ông bà nội ngoại lại mất sớm nên với nó, quê nội, quê ngoại chỉ là… khái niệm; không giống như lũ bạn cùng lớp mỗi độ chớm Hè lại nhao nhao tính chuyện về thăm ông bà hoặc cô dì chú bác chỗ nọ chỗ kia. Thấy chúng xắng xở mà… rầu thối ruột; nhà nó có chỗ nào đâu để về??

Tin khác

Tình cha

Tình cha
Thấy cha ôm thằng cu Tuấn, cu Bi, một đứa cháu nội, một đứa cháu ngoại vào lòng, vừa hôn, vừa nựng chúng, mắt cha sáng ngời niềm hạnh phúc khôn tả.

Hai người đàn bà

Hai người đàn bà
Chuyện này xảy ra thời bao cấp. Anh thợ sửa chữa ô tô nhìn thấy phó giám đốc xí nghiệp vận tải nhận tiền đút lót của đám lái buôn nhằm mua rẻ mớ lốp ô-tô thanh lí, đã nhỏ to bàn tán với cánh thợ. Chuyện này đến tai sếp, lập tức anh ta được mời lên phòng riêng sếp. Phó giám đốc hỏi:

Mẹ Loan

Mẹ Loan
Thân đặt phịch tấm thân gầy còm xuống phản. Sao hôm nay người anh có vẻ nặng nề đến vậy? Khiến tấm phản kêu rầm một cái, anh cũng cảm thấy giật thót người. Anh đang gặp phải tình huống rất khó nghĩ, khó đi đến quyết định cho vẹn toàn. Thế nhưng số phận như sắp đặt một cách quy lát, khiến anh cảm thấy rất khó lòng mà từ chối.

Nhà có con gái

Nhà có con gái
Sáng, trong lúc thay quần áo chuẩn bị đi làm, chồng Hằng bảo buổi trưa, và có thể cả buổi tối nữa, anh sẽ không ăn cơm nhà. Anh phải tiếp khách trung ương xuống công tác, họ ở đây hai ngày một đêm. Hằng định cự nự với chồng, nhưng nghĩ thế nào lại thôi.

Vẫn còn tình yêu

Vẫn còn tình yêu
Mới đầu mùa Hè mà sao cái nắng gay gắt đến thế. Mới 6 giờ sáng thôi, những tia nắng đã chiếu qua khe cửa sổ rọi vào giường Hà chói chang.

Mẹ con người đàn bà xa lạ

Mẹ con người đàn bà xa lạ
Tỉnh dậy sau mấy ngày hôn mê, Tuấn đưa đôi mắt mệt mỏi nhìn xung quanh và nhận ngay ra mái đầu lấm tấm bạc của mẹ đang gục xuống ngực mình.

Lời nói dối của ông

Lời nói dối của ông
Tháng Tư đến mang hương vị của những lời nói dối phảng phất đâu đây. Cái khí trời thêm se lạnh khiến lòng người như đang chợt hỏi, Xuân vừa ghé qua sao lại mang cái oi ả sớm tới rồi. Người ta thường bảo tháng Tư là tháng của những lời nói dối, nhưng có bao giờ có ai tự nghĩ rằng trong vô số những lời nói ấy, thực sự thì cũng có những lời nói dối thiện - lương?

Tình xưa

Tình xưa
Tôi tốt nghiệp kĩ sư ngành hoá thực phẩm Đại học Bách khoa Hà Nội ra trường được một năm mới xin được việc làm ở một công ty liên doanh với Hàn Quốc.

Gió nồm Nam thổi vào miền kí ức

Gió nồm Nam thổi vào miền kí ức
Mấy hôm nay trời trở nồm, mang theo cái gió vừa oi, vừa đầy hơi nước, khiến đồ đạc trong nhà, tường và sàn nhà lúc nào cũng ướt nhẹp, nhớp nháp. Thứ ghét đặc cái thời tiết này, vì nó chỉ mang lại cảm giác khó chịu, nhớp nháp trong người, dễ khiến người ta bực bội.

Trăng sáng quê nhà

Trăng sáng quê nhà
Liên lấy chồng, cả họ đều mừng! Chồng Liên là một chàng trai, tuy gốc gác nông thôn nhưng rất điển trai và có rất nhiều tài lẻ.

Mưa và em

Mưa và em
Đêm, thành phố chìm trong màn mưa ảm đạm, mưa ồ ạt mỗi lúc thêm nặng hạt. Bên li cà phê nguội lạnh, sống mũi anh cay xè, trái tim nhói lên từng nhịp đau đớn. Tai anh ù đi trong tiếng mưa.

Con gái của ba

Con gái của ba
Từ nhỏ, tôi đã luôn nghĩ ba là người đàn ông lạnh lùng nhất mà tôi biết. Ông cứng nhắc trong tất cả các vấn đề, trong lối sống hằng ngày và cả cách yêu thương vợ con.

Nỗi oan vẫn còn lơ lửng

Nỗi oan vẫn còn lơ lửng
Cho tới ngày cắp sách tới trường, tôi nghe phong phanh, nhà ông Ngô có anh Khả đi công nhân, chứ không biết hình hài, tướng mạo của anh. Do ngày anh đi tôi còn quá bé nên không lưu vào bộ nhớ.

Nắng Hàng Dương

Nắng Hàng Dương
Tôi bước xuống xe điện. Chiều nghiêng bóng xế. Xoay mặt chín mươi độ, đầu hơi ngả về phía sau, anh tài xế nhìn tôi nhoẻn miệng cười - nụ cười của người thanh niên vùng biển rõ vẻ chân chất và thơm nồng vị nắng.

Bà già nhà quê

Bà già nhà quê
Bà già ấy đã gần 70 tuổi, dáng người gầy nhom, đôi chân khẳng khiu như hai thanh tre non nhưng trông khỏe lắm. Điều đó được thể hiện qua cách bà xách hai chiếc giỏ trái cây dáng đi thoăn thoắt. Bà có thằng con ở thành phố, lên đó học, làm việc rồi lấy vợ, sinh con.
Xem thêm
Festival Thu Hà Nội 2024: Tái hiện những khoảnh khắc lịch sử và đặc sắc của Hà Nội vào Thu

Festival Thu Hà Nội 2024: Tái hiện những khoảnh khắc lịch sử và đặc sắc của Hà Nội vào Thu

Festival Thu Hà Nội lần thứ 2 năm 2024 mang đến các hoạt động phong phú, độc đáo, với mục tiêu tái hiện những khoảnh khắc lịch sử và giới thiệu nét đặc sắc của Hà Nội trong mùa thu.
Đặc sắc tinh hoa võ thuật quốc tế

Đặc sắc tinh hoa võ thuật quốc tế

Tối 2/9, tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành, TP Quy Nhơn, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch, UBND tỉnh Bình Định tổ chức chương trình trình diễn “Tinh hoa võ thuật quốc tế”. Hoạt động này nằm trong chuỗi các sự kiện của Chương trình “Du lịch, Điện ảnh và Thể thao – Tự hào bản sắc Việt”.
Đánh thức tài nguyên điện ảnh của Bình Định

Đánh thức tài nguyên điện ảnh của Bình Định

Sáng 3/9, tại Trung tâm Hội nghị tỉnh Bình Định, Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch phối hợp với UBND tỉnh Bình Định tổ chức Hội thảo “Du lịch, Điện ảnh và Thể thao: Kiến tạo tương lai – đường dài chung bước”. Đây là một trong những nội dung trọng tâm của Chương trình “Du lịch, Điện ảnh và Thể thao – Tự hào Bản sắc Việt”
Festival Thu Hà Nội 2024: Tái hiện những khoảnh khắc lịch sử và đặc sắc của Hà Nội vào Thu

Festival Thu Hà Nội 2024: Tái hiện những khoảnh khắc lịch sử và đặc sắc của Hà Nội vào Thu

Festival Thu Hà Nội lần thứ 2 năm 2024 mang đến các hoạt động phong phú, độc đáo, với mục tiêu tái hiện những khoảnh khắc lịch sử và giới thiệu nét đặc sắc của Hà Nội trong mùa thu.
Ra mắt thương hiệu khách sạn SOJO tại Đà Nẵng

Ra mắt thương hiệu khách sạn SOJO tại Đà Nẵng

Ngày 30/8/2024, SOJO Hotels chính thức mở cửa đón khách tại số 15 Lê Duẩn, phường Hải Châu, quận Hải Châu, trung tâm thành phố Đà Nẵng, đánh dấu sự có mặt của “Thương hiệu khách sạn phong cách nhất châu Á” tại thành phố đáng sống này.
Đà Nẵng: Phố lồng đèn tại Da Nang Downtown hút khách dịp Quốc khánh

Đà Nẵng: Phố lồng đèn tại Da Nang Downtown hút khách dịp Quốc khánh

Ngay từ dịp Tết Độc lập, du khách tới Da Nang Downtown (công viên Châu Á cũ) tại Đà Nẵng đã có thể đón trung thu sớm với những tiểu cảnh rực rỡ sắc màu trên con phố lồng đèn vừa kịp ra mắt ngay trước kỳ nghỉ lễ dài 4 ngày.
Bóng bàn CAND – T&T về nhất toàn đoàn giải trẻ quốc gia

Bóng bàn CAND – T&T về nhất toàn đoàn giải trẻ quốc gia

Tại Giải bóng bàn các cây vợt xuất sắc trẻ, thiếu niên, nhi đồng quốc gia năm 2024 vừa kết thúc tại Cao Bằng, CLB Bóng bàn CAND – T&T đã giành ngôi vị nhất toàn đoàn.
Đóng góp hiệu quả cho thể thao Công an Nhân dân, Tập đoàn T&T Group được vinh danh

Đóng góp hiệu quả cho thể thao Công an Nhân dân, Tập đoàn T&T Group được vinh danh

Tập đoàn T&T Group được Hiệp hội Thể thao Công an Nhân dân (CAND) Việt Nam vinh danh bởi những đóng góp tích cực, hiệu quả cho phong trào thể thao của lực lượng CAND.
Khỏe để xây dựng và phát triển Thủ đô giàu đẹp, văn minh

Khỏe để xây dựng và phát triển Thủ đô giàu đẹp, văn minh

Sáng 3/8, Hội NCT huyện Chương Mỹ, TP Hà Nội phối hợp với Trung tâm Văn hóa, Thông tin và Thể thao huyện tổ chức khai mạc Hội thao NCT huyện năm 2024. Theo Ban tổ chức, đây là hoạt động thiết thực chào mừng kỉ niệm Cách mạng tháng Tám, Quốc khánh 2/9; chào mừng Ngày Quốc tế NCT (1/10) và kỉ niệm 70 năm Ngày giải phóng Thủ đô (10/10).
Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Bộ phim “Những nẻo đường gần xa” do VFC sản xuất quy tụ dàn diễn viên gạo cội như NSUT Đỗ Kỷ, NSUT Nguyệt Hằng, nghệ sỹ Vĩnh Xương cùng các gương mặt diễn viên trẻ hứa hẹn sẽ mang đến nhiều cung bậc cảm xúc cho khán giả truyền hình.
Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Chiều 9/5, Phó trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy TP. Hồ Chí Minh Phạm Đức Hải cùng ông Nguyễn Ngọc Hồi, Phó Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông đồng chủ trì họp báo về tình hình kinh tế - xã hội của thành phố.
Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Theo Chánh Thanh tra Bộ VH-TT&DL Lê Thanh Liêm cho biết bộ đã nắm được thông tin liên quan đến trang phục biểu diễn của Đàm Vĩnh Hưng trong liveshow diễn ra ở TP.HCM vào tối hôm 5/5 vừa qua.
Phiên bản di động