Về đi anh cho ngọt lịm môi hôn…
Tâm sự 29/04/2020 18:41
Phải chăng, ta đã dành cho nhau quá nhiều? Yêu thương dốc trọn. Tâm hồn, thể xác hòa tan trong say đắm, đam mê. Câu ước thề bật lên giữa trùng trùng hải lí. Cả anh và em, những mong sẽ gắn bó suốt hành trình còn lại. Cùng ước nguyện một tình yêu hoàn hảo, bù đắp, bổ sung cho nhau hoàn thiện. Bao nỗ lực kiếm tìm hạnh phúc. Những mong muốn sẻ chia và khát vọng ân tình của một trái tim đóng băng trong suốt mấy chục năm trời quên lãng. Đó phải chăng là sự quá đà trong tình yêu, khi nồng nàn đã dâng lên tột đỉnh? Khi cảm giác bỏng cháy ngất ngây, khi tan chảy bởi cọ xát thịt da, nhịp đập con tim và cảm xúc tuôn trào nơi đầu môi bất tận?
Những ngày bên nhau hạnh phúc đã qua rồi. Còn đâu khoảnh khắc dịu dàng dắt tay nhau đi trong công viên chiều dịu mát. Những chuyến đi xa về gần chia sẻ chuyện buồn vui. Những cánh rừng hoa tận chân trời ngút ngát! Những đồi chè, ruộng lúa, nương ngô ấm áp chân tình. Đáng quý đáng yêu biết bao những nông dân miệt mài hai sương một nắng. Những mẹ già cặm cụi trên nương. Những em bé vùng cao leo dốc đến trường làng.
Đã qua rồi thời yêu dấu trong nhau. Khi mà mọi chuyện giận hờn đều hóa giải bằng bờ môi, ánh mắt. Mọi nhớ nhung đều hóa giải bằng sự dâng hiến hết mình, khát khao nồng cháy và nụ cười đam mê, mãn nguyện. Đêm đêm, tiếng nhạc du dương dìu nhau vào giấc ngủ. Tả sao cho hết hạnh phúc ngọt ngào!
Em lại một mình đi trong hư vô, một mình chống chếnh, rơi tự do trong thất vọng cuối chiều. Cơn mưa đầu mùa chẳng làm dịu nỗi niềm xưa. Tia nắng ấm càng khoét sâu hơn nỗi đau của cuộc tình dang dở. Quặn lòng. Chát đắng làm sao.
Anh ở đâu lúc này? Có hoài niệm về những gì đã qua hay phũ phàng quên đi cuộc tình lãng mạn, đẹp như mơ chỉ có ở sự hòa hợp khôn cùng? Anh đang vui bên người tình mới, hay đang thả hồn vào những cơn say? Có nhận ra em đang gửi lời yêu thương qua từng cơn gió, lùm cây, gửi vần thơ khát cháy tâm tình vào mây trời vô định?
Về bên em đi anh, cho thương nhớ dâng đầy. Lại nồng nàn môi hôn thuở trước. Lại rong ruổi miền xuôi miền ngược. Cháy tâm can những chia sẻ chân thành. Để đêm đông em và anh không còn lạnh lẽo một mình. Để chân trời kia, trái tim kia chẳng còn xa vắng. Em cũng không chống chếnh trong buổi chiều nhạt nắng. Không chung chiêng giữa muôn trùng khoảng lặng vô hồn.
Về đi anh cho ngọt lịm môi hôn. Cho khát vọng lại bùng lên mãnh liệt…