Tháng Tư da diết giao mùa
Nhịp sống văn hóa 11/04/2023 14:33
Tháng Tư của những dịu dàng thoang thoảng, đau đáu nỗi niềm trong hương hoa bay đầu ngõ. Tháng Tư - một dấu hoa thị son đỏ với mùa vui đại thắng của cả dân tộc ta. Cờ đỏ sao vàng phấp phới tung bay bên những pa no, áp phích chào mừng ngày chiến thắng, chào mừng “Đất nước trọn niềm vui”.
Tháng Tư da diết giao mùa, là dấu gạch nối giữa hai mùa Xuân - Hạ, là dấu gạch nối giữa cái khổ đau với sung sướng độc lập, tự do. Mùa xao xuyến của đất trời với những nỗi niềm gợi nhớ gợi thương, ta tự do ngắm những khoảnh khắc của đất trời và khe khẽ ngân nga những lời ca đi cùng năm tháng:
Ta đi trong muôn ánh sao vàng, rừng cờ tung bay/ Rộn ràng bao mê say những bước chân dồn về đây/ Sài Gòn ơi! Vững tin đã bao năm rồi một ngày vui giải phóng/ Ta nghe vang như tiếng Bác Hồ dậy từ non sông/ Rạo rực sao hôm nay, Bác vui với hội toàn dân/ Thành Đồng ơi! Sắt son đã vang khải hoàn…Ôi! hạnh phúc vô biên!...Hát nữa đi em…
Tháng Tư còn gọi về cả một bầu trời kỉ niệm cứ ngỡ đã vùi sâu bỗng cồn cào da diết vì một buổi sáng giao mùa đẹp nao lòng như những vần thơ trong trẻo. Nao nao lòng ta về những người đi không trở lại, thương nhớ những người mãi mãi tuổi thanh xuân trong lòng đất quê hương. Ta nghĩ rằng, chắc chắn thịt da, máu xương và cả hồn cốt của họ đã hòa vào đất nước, thấm sâu vào lòng đất mẹ thân yêu cho muôn vàn cây cối đâm chồi, nảy lộc, đơm hoa kết trái, và cùng với linh khí bay lên kết tinh lại giá trị tinh thần đầy khí phách hào hùng của dân tộc Việt Nam.
Tự hào về những thế hệ ông cha đi trước, về thế hệ hôm nay đã noi gương tiếp tục xây dựng non sông ngày càng to đẹp “sánh vai với các cường quốc năm châu”. Lòng khôn nguôi thương nhớ, kính yêu và cảm phục những con người như Lý Tự Trọng, Nguyễn Viết Xuân, Nguyễn Văn Trỗi, Đặng Thùy Trâm, Nguyễn Văn Thạc… Ngậm ngùi bày tỏ lòng tri ân và sẻ chia đôi dòng nước mắt khi đọc những vần thơ đau đáu của những cựu chiến binh may mắn được trở về: Đò ơi!... Thạch Hãn xin chèo nhẹ/ Đáy sông còn đó bạn tôi nằm/ Có tuổi hai mươi thành sóng nước/ Vỗ yên bờ, mãi mãi ngàn năm (Lê Bá Dương). Hay những câu trong bài “Cõng bạn về quê” của Lý Hoài Xuân: May mày vẫn còn/ Không bị mối xơi/ Không bị lũ cuốn trôi như nhiều đứa khác/ Hôm chôn mày, vội vã/ Đá tảng chặn nhát xẻng đào sâu/ Sợ hoà bình lâu/ Đồng đội ngậm ngùi, lo lắng!.../ Thôi thì cứ theo người yêu về quê/ Tao bỏ mày vào ba lô/ Cõng đi tàu Thống Nhất/ Cấm cựa quậy để nhân viên tàu biết/ Họ ách lại giữa đường thì khổ nữa mày ơi!...
Những mùa hoa lại nối tiếp những mùa hoa. Tháng Tư gieo vào đất trời những niềm hi vọng về hạnh phúc bình yên và giản dị. Tháng Tư có muôn điều tốt đẹp nâng hồn ta đến với biết bao cảm xúc, con người như muốn sống tốt hơn, thiện lành hơn. Phố phường, làng quê tất cả trở nên dịu dàng hơn nhờ những hương sắc của tháng Tư. Tháng Tư mềm mại như một dải lụa gài vào giữa thiên nhiên đất trời những rung động hồn nhiên rất đỗi chân thành, thật thàn