Nữ tình báo Tám Thảo và ký ức đẹp về đồng đội
Nhịp sống văn hóa 25/05/2021 10:48
Bà Tám Thảo và ông Tư Cang cụm trưởng cụm H63, trong buổi liên hoan ngày truyền thống |
Làm giao liên
Trong ngôi nhà nhỏ trên đường Nguyễn Trọng Tuyển quận Phú Nhuận, thành phố Hồ Chí Minh, bà Tám Thảo hồi nhớ lại những tháng ngày hoạt động cách mạng sôi động và hào hùng của mình và các đồng đội trong cụm tình báo H63 năm xưa. Năm 1957, lúc đó bà mới 17 tuổi, cái tuổi đẹp nhất của thời con gái chị Phương Điền giới thiệu tôi vào tổ chức cách mạng, bị địch bắt, đồng chí Mười Hương cũng bị địch bắt. Anh Ẩn thì còn đi du học bên Mỹ.
Năm 1960, tôi mới liên lạc được với chị Nguyễn Thị Thanh. Chị Thanh đưa tôi đến gặp các đồng chí lãnh đạo công tác tình báo. Ngày đó, các đồng chí Cao Đăng Chiếm, Mười Nho (Nguyễn Xuân Mạnh), được các đồng chí ra chị thị làm giap liên cho các tuyến bí mật nội thành. Sau khi anh Phạm Xuân Ẩn từ Mỹ về, tôi đưa anh mật khu ở xã Phú Hòa Đông, huyện Củ Chi ghặp đồng chí Chiếm và đồng chí Mười Nho. Thời ký này, chi bộ Đảng chúng tôi được tái thành lập. Và thời gian này tôi chỉ biết anh Ẩn và tôi.
Trong chuyến công tác giữa bà Tám thảo và anh hùng tình báo Phạm Xuân Ân luôn làm bà nhớ mãi; đó là khi chúng tôi đưa tài liệu lên mật khu, trong những tài liệu có 24 cuốn phim Kodak mà ông Ẩn sao chụp được của địch. Lúc này, tôi hoàn toàn chưa có kinh nghiệm giao liên. Và cả anh Ẩn và tôi đều không biết cách ngụy trang tài liệu. Chúng tôi dung giấy báo gói sơ sài số phim này thành 2 gói, bỏ vào giỏ xách rồi để mấy thứ trái cây, nhang đèn lên trên. Khi đến căn cứ đồng chí Xuân Mạnh mở ra, biết là phim chụp tài liệu mật, đã trách chúng tôi chủ quna, sơ suất quá. Sau đó, anh Phạm Xuân ẩn đã tự kiểm điểm về chuyện này.
Sau này, bà Tám Thảo làm việc trực tiếp với ông Tư Cang- Nguyễn Văn Tàu, cụm trưởng cụm tình báo H63. Lúc này, bà Tám Thảo đang làm thông dịch viên cho viên thiếu tá tình báo hải quân Mỹ tên là James. Buổi sáng ông Tư Cang đưa bà Tám Thảo đi làm bằng xe máy, buổi chiều viên thiếu tá tình báo hải quân Mỹ đưa bà về bằng xe hơi. Bà Tám Thảo nhớ lại. Những lúc anh Tư Cang thường đùa: “ Đời điệp báo, em là số một- sáng thiếu tá Việt Cộng đưa đi làm, chiều thiếu tá tình báo Mỹ đưa về”.
Hồi tưởng lại những ngày hoạt động giao liên trong lòng địch có nhiều lần rất nguy hiểm, nhưng với trái tìm của người con gái yêu đồng bào, khát khao làm điều gì đó để cho quê hương không còn bom rơi, bà Tám Tháo chia sẻ: “ Các anh rất quan tâm đến những chi tiết tưởng chừng nhỏ nhặt nhưng vô cùng quan trọng. Chẳng hạn, những lần đưa chị em tôi trong vai quý bà thượng lưu đến giữ những buổi tiệc sang trọng, ảnh Tư Cang hay anh Phạm Xuân ẩn luôn nhh8ac1 chúng tôi khi đến nơi thì ngồi yên trong xe đợi anh xuống mở cửa bước xuống. lúc lên xe cũng vậy.
Chia lửa cùng đồng đội
Nhưng tới năm 1966, khi đế quốc Mỹ đổ quân ào ạt vào miền Nam, ông Tư Cang có nhiệm vụ sâu sát trong khu vực nội thành đưa những chỉ đạo từ cấp trên đến với lưới tình báo của ông Phạm Xuân Ẩn được thông suốt. Với nụ cười đôn hậu bà Tám Thảo kể về người chỉ huy của mình, anh Tư Cang là Cụm trưởng Cụm tình báo H63.
Người Cụm trưởng có 3 nhiệm vụ, đó chính là bộ phận võ trang gồm 20 người ở khu căn cứ tại Bến Đình - xã Nhuận Đức, chỉ huy chống càn, dạy bộ đội về chiến thuật, kỹ thuật quân sự. Và nhiệm vụ thứ hai là chỉ huy các cô giao liên ở trong ấp chiến lược đi về Sài Gòn, nhận thông tin của cơ sở mình trong nội thành gửi ra. Ngày ấy muốn về Sài Gòn phải có thẻ căn cước. Buổi tối anh em đưa thư từ, tài liệu đột nhập vào trong ấp chiến lược, rồi từ ấp chiến lược, bằng con đường hợp pháp mình đi vào Sài Gòn, và trong nội thành đô thị Sài Gòn có mạng lưới điệp viên là ông Phạm Xuân Ẩn và bà Tám Thảo.
Bà Tám Thảo và ông Nguyễn Văn Tàu cùng các đồng chí trong lưới tình báo H63 |
Với tư cách là Cụm trưởng Cụm tình báo H63, ông Tư Cang luôn có mặt ở Sài Gòn để chỉ đạo mạng lưới tình báo Phạm Xuân Ẩn điều tra, nghiên cứu những kế hoạch của kẻ thù cũng như giải quyết những tình huống khó khăn phức tạp. Có những nhiệm vụ mà cấp trên giao cho ông và ông Ẩn rất gay go và ác liệt, có thể hy sinh đến tính mạng. Đó là khi Trung ương giao cho cụm một lá thư để chuyển giao cho một cán bộ cao cấp của hàng ngũ bên kia, và là người nước ngoài. Nhiệm vụ ấy, ông Tư Cang và ông Phạm Xuân Ẩn đắn đo hết sức, nhưng nhiệm vụ của trên giao thì mình phải thi hành, dầu có phải hy sinh đến tính mạng. Tối ấy, ông Ẩn về từ biệt vợ con, vì thực hiện nhiệm vụ này có thể bị bắt. Trong thời gian một tháng, trong một tình huống tiếp cận được với người mà cấp trên chỉ đạo đưa thư từ tới, ông Tư Cang lái xe đưa ông Ẩn đi vào trong một tiệc đứng, ông Ân giao thư cho người của tổ chức bên kia.
Nhiệm vụ trên được bà Tám Thảo kể lại; những năm còn khỏe, ông Phạm Xuân Ẩn còn nói với ông Tư Cang; “Tôi làm tình báo mấy mươi năm chưa bao giờ chân tôi nó run như khi tôi cầm cái thư, đưa cho tay người nước ngoài năm đó”.
Trong dòng hồi tưởng bà Tám Thảo chia sẽ; Năm đó, ông Tư Cang và ông Ẩn thảo luận với nhau, ông Tư lái xe, ở dưới sân, ông Ẩn lên trên lầu gặp người của phe bên kia để trao thư. Ông Tư Cang là chỉ huy, nên cũng đã nói trước với ông Ẩn: “Chúng ta cũng như những người chiến sĩ xung kích ở ngoài mặt trận, trên biểu thì mình thi hành. Anh đưa thư sẽ lộ ra là Việt cộng, vì người mình đưa thư là người của tổ chức người ta. Chắc người ta mất liên lạc nên nhờ bên mình nối lại. Chúng nó phát hiện ra và bắt anh thì xuống sân chúng nó bắt tui, có 2 khẩu súng dấu ở đây, tui táng vài đứa rồi tui với anh hy sinh. Chứ đã đến giờ phải thi hành thôi”.
Nhưng đến giờ phút thi hành nhiệm vụ thì mọi sự đều suôn sẻ và tốt đẹp. Lúc còn sống, người chỉ huy Cụm tình báo H63 nhận xét về người đồng đội của mình, năm nào lưới tình báo của ông Ẩn cũng lấy được kế hoạch của quân sự của kẻ thù. Hằng năm, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Bộ Tư lệnh Việt Nam Cộng Hoà ký một văn bản quân sự cho năm sau gọi là AB, kế hoạch đó phía địch vừa ban hành trong vòng 5 - 7 ngày thì Trung ương Cục mình có. Đó là kế hoạch dài hơi của kẻ thù, kế hoạch cả năm, cũng như kế hoạch chiến lược và huấn luyện chiến lược quân sự cho lính cộng hoà.
Những tài liệu ấy với tài trí và sự khéo léo, ông Ẩn lấy được và chuyển về theo đường giao liên bà Tám Thảo của cụm tình báo H63 để chuyển về Trung ương. Do vậy mọi hoạt động quân sự của kẻ thù mà Trung ương của ta biết trước hơn kẻ thù nữa. Những chiến công của Cụm tình báo H63 đã được Nhà nước phong tặng là đơn vị Anh hùng Lực lượng Vũ trang Nhân dân vào năm 1971, vì những thành tích, chuyển tài liệu từ luới tình báo Phạm Xuân Ẩn về tới Trung ương một cách thông suốt
Bà Tám Thảo hồi tưởng lại những nhiệm vụ mà mình và ông Phạm Xuân Ẩn cũng như các đồng đội khác trong Cụm tình báo H63, tham gia đấu trí với kẻ thù .
Đêm đó, vào cuối năm 1967, giạc Mỹ đang rình đánh địa đạọ, 30 tết năm đó hai bên ngừng bắn 3 ngày, cho dân ăn tết. Nhưng bọn địch lại nói với dân, không ngưng bắn, vì dưới đất có một nhóm Việt cộng có máy và điện đài, nên chúng quyết tâm bắt cho được toán Việt cộng là nhóm võ trang của ông Tư Cang. Trên điện xuống cho 7 - 8 đồng chí bộ đội rút về căn cứ Bời Lời, riêng ông Nguyễn Văn Tàu ( Tư Cang) phải vô trong đô thành Sài Gòn điều nghiên và báo cáo ra Trung ương cho cụ thể. Đêm 30 tết, anh em cắt vòng vây của địch về căn cứ, còn mình ông đi vào xóm, ấp rồi cải trang thành thầy, rồi lên taxi đi vào nội thành.
Ngày 1 Tết ,ông Tư Cang đến nhà bác Bảy, có tên thường gọi là dượng Hai, một cơ sở cách mạng. Ngoài ấp, tụi Mỹ vẫn bố ráp tìm bắt cho được đội võ trang của ông. Ông Tư Cang bàn với dượng Hai, khi bọn Mỹ đi ngang, hỏi ông già chủ nhà là dượng Hai. Đấy là ai vậy? Dượng Hai cứ nói, đây là thằng cháu dưới Sài Gòn lên chơi. Sau này, ôngTư Cang kể; “Tui sẽ nói tiếng Mỹ với nó, dượng đừng sợ!”
Bà Tám Thảo tự hào về người chỉ huy của mình đã đi xa giọng nghẹn ngào. Ngày hôm qua còn ở ngoài địa đạo đánh nhau với kẻ địch, hôm nay ngồi ở nhà ông dượng Hai rót rượu mời bọn chúng uống. Rồi sau đó, khi lính Mỹ đi khỏi, ông Tư Cang thay quần áo, lên xe đàng hoàng về Sài Gòn nghiên cứu cách phòng bị của kẻ thù trong những ngày tết. Tết đó là năm 1967.
Vào mùa xuân năm 1968, trên đề ra ba khả năng, đó là chiếm lấy Sài Gòn, tiêu diệt sinh lực cao cấp, và đánh sập ý chí xâm lược của chúng. Cả miền Nam nổi dậy, lực lượng tình báo cũng được cấp trên chỉ định khi cần kíp cũng đánh địch trên mọi tình huống. Năm đó cấp trên có trang bị cho ông Tư Cang 2 khẩu súng K54 và 30 viên đạn.
Trên nhận định, đây là trận cuối cùng, nên tình báo cũng tham gia đánh địch, các cụm khác cũng được trang bị các loại vụ khí. Tối mùng 1 tết Mậu Thân năm 1968, các chiến sĩ biệt động thành của ta, tấn công vào Dinh Độc Lập, nhưng bị địch đẩy lui ra. Đường Nguyễn Du và đường Thủ Khoa Huân ở chợ Bến Thành đi lên, góc ngã tư này có công trình xây dang dở, anh em bên mình phòng ngự trong toà nhà xây dở đó.
Trong trận đó, ông Tư Cang đang ở trong nhà của một cơ sở cách mạng, nhưng thấy các đồng chí của mình bị vây hãm và súng cũng gần hết đạn. Nên ông đã chi viện cùng đồng đội hai viên đạn K54, bắn vỡ đầu hai tên chỉ huy của kẻ thù, nhằm nhắn nhủ các đồng chí của mình. Bên cạnh các đồng chí, có chúng tôi cũng đang sát cánh cùng các đồng chí”. Bắn xong hai viên đạn thì ông dấu súng. Tụi địch hoảng sợ, như loài lang sói chúng lùng sục các nhà dân, nằm tìm cho được người đã bắn chết hai tên chỉ huy của chúng.
Bọn địch chạy qua đường Thủ Khoa Huân, rồi vào nhà cô Tám Thảo, nơi ông đang ẩn náu. Bên dưới nhà cô Tám Thảo, bọn giặc đang lục soát, khi ấy ở trên lầu ông Tư Cang đã chuẩn bị cho mình một viện đạn, phòng khi kẻ thù bắt sẽ tự mình phát hoả khỏi phải lọt vào tay kẻ thù. Nhưng cách mạng và trong chiến tranh mới kỳ diệu làm sao, bằng trí tuệ và tài trí thông minh của cô Tám Thảo, một chiến sĩ tình báo trong cụm tình báo H63 đã khiến cho kẻ địch lục soát nhà một lúc rồi rút lui. “Trận đó thật là hết biết, cô Tám thảo lúc đó thật anh hùng”, trong hồi ký của mình ông Tư Cang kể về nữ đổng đội, nữ giao liên của mình,
Khó có thể kể hết những trận đấu trí căng thẳng với kẻ thù của các chiến sĩ tình báo trong cụm tình báo H63 mà ông Tư Cang là người chỉ huy, và đã thu được những tin tức tình báo quan trọng và tối mật về cho cách mạng. Đó cũng là những chiến công mang tính huyền thoại, góp vào cuộc Tổng tiến công vang dội của mùa Xuân năm 1975, đại quân của ta tấn công vào đô thành Sài Gòn, giải phóng hoàn toàn Miền Nam thống nhất đất nước.