Chiều nay thương nhớ dâng đầy
Tâm sự 24/04/2020 09:47
Từng giọt tí tách nhỏ xuống tạo thành đốm hoa trên ụ cát bên đường. Hình như cao xanh kia chưa hết sụt sùi. Đã tháng Tư rồi mà sao Nàng Bân còn đỏng đảnh, ưỡn ẹo trên những nhành hoa, khóm lá, rắc lên nhân gian cái se lạnh trái mùa…
Nỗi nhớ bỗng ùa về, thảng thốt trong em. Có gì đó nghèn nghẹn dâng lên. Anh ở nơi xa có cảm nhận nhịp đập trái tim đang dồn dập? Có nóng lòng như em từng phút đợi anh về?
Tình yêu đúng là có ngôn ngữ riêng và chỉ có những đôi lứa yêu nhau mới giải mã được. Ai ngờ đến tuổi này rồi, sau bao năm trái tim băng giá, ngủ yên trong lồng ngực. Có lúc nhận ra mình sao quá thờ ơ, vô cảm, không mảy may nghĩ đến chuyện lứa đôi. Em phải lấy công việc để quên đi, lấy gia đình, quê hương bù vào khoảng trống tâm hồn, làm thơ để xua đi buồn tẻ… Vậy mà, có một ngày trái tim giật mình thức giấc, như nụ chồi non tơ bật lên đầy sinh lực sau những ngày tháng ấp ủ bởi mùa Đông giá lạnh. Anh đến bên em, mạnh mẽ, nồng nàn, như cơn mưa rào làm dịu cái nóng khắc nghiệt của ngày hè oi ả. Để rồi trái tim em đã ấm nồng trở lại, ngọt ngào, đằm thắm và dữ dội hơn xưa. Hai nửa cuộc đời làm nên một tình yêu hoàn hảo. Hai tâm hồn hòa quyện, miên man trong say đắm ân tình!
Anh nhớ không lần gặp đầu tiên ấy? Cả hai chúng mình ập vào công việc, không mảy may để ý những gì đang diễn ra xung quanh. Đến khi xong việc, ngẩng đầu lên thì đã quá muộn. Bụng ai nấy đói meo. Anh rụt rè mời em cùng ăn tối. Những câu chuyện thú vị xung quanh li cà phê hòa quyện âm thanh dịu nhẹ của bản nhạc du dương trong một không gian tĩnh lặng, yên bình. Bàn tay anh đặt lên tay em. Chân tình, ấm áp quá! Đến mức em nghe rõ từng tiếng gõ của mạch đập và hơi thở người đối diện. Ánh mắt đầy đam mê, quyến rũ. Một sợi dây vô hình đang kéo mình lại gần nhau hơn.
Sau buổi tối hôm ấy, anh quan tâm em nhiều hơn. Những tin nhắn qua điện thoại, zalo, facebook mỗi ngày lại thêm nhiều, thêm thân thiện. Sự quan tâm của anh cũng chu đáo, công khai hơn. Chúng mình trở nên thân thiết tự bao giờ. Đến mức mỗi ngày không nhận tin nhau là thấy trống vắng, nỗi nhớ lại tràn về. Mênh mang không giới hạn! Chúng mình hẹn hò nhiều hơn, gặp nhau nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn về công việc và những quan điểm, trải nghiệm cuộc sống. Càng thêm hiểu, đồng cảm với gia cảnh của nhau. Em đã khóc khi anh gặp chuyện buồn và anh chẳng thể vui khi thấy em còn nhọc nhằn, vất vả. Những vòng tay ấm làm dịu đi tiếng nấc nghẹn ngào.
Ngày sinh của anh, đã mấy mươi mùa lá rụng. Sau cuộc gọi chớp nhoáng, anh lại về bên em. Đóa hồng nhung trên tay gợi nhớ thuở tình yêu đầu đời lãng mạn. Anh xúc động kéo em vào lòng. Vòng tay siết chặt và đặt lên môi em nụ hôn bất tận. Và rồi hai đứa ngất ngây say…