Vẫn có bánh đúc... có xương
Nghiên cứu - Trao đổi 30/12/2020 09:12
Vâng, lời đúc kết của dân gian có lẽ là đúng, chứ không phải là đúng tuyệt đối. Bởi trong xã hội vẫn có nhiều người phụ nữ coi con đẻ của chồng như chính con mình sinh ra. Trường hợp của Nguyễn Thị Hiền, mà chúng tôi nêu sau đây là một thực tế điển hình, khi Hiền may mắn được sống với người mẹ kế đầy tình yêu thương suốt từ những năm tháng ấu thơ cho tới khi trưởng thành…
Mới lên 3 tuổi Hiền đã phải chịu một tổn thất lớn nhất trong cuộc đời, đó là người mẹ sinh thành ra em lìa xa cõi đời vì một cơn bạo bệnh. Bố em vẫn còn trẻ tuổi và không muốn sống nốt quãng đời còn lại trong sự cô quạnh thiếu vắng hơi ấm của người phụ nữ, nên sau khi cải táng vợ xong, nhờ sự mai mối của người quen, ông đã cưới một người phụ nữ quá lứa ở làng bên. Khi bố có ý định lấy vợ, mặc dù người dì ruột của Hiền (em mẹ) lo rằng cháu sẽ vất vả, thậm chí khổ với mẹ kế.
Tranh minh họa |
Thế nhưng, thay vì sự ái ngại, nỗi “lo” ấy, khi bố Hiền lấy người phụ nữ kia về thì hàng xóm đều ngỡ ngàng vì sự chăm sóc đối xử của mẹ kế với bé Hiền. Cô ta chăm lo cho Hiền từ miếng cơm, ngụm nước, dạy bảo em học hành mỗi tối, mặc dù công việc nhà, việc đồng áng luôn tối tăm mặt mũi. Không hề giả tạo, mà tình thương yêu, sự ân cần dạy bảo của người mẹ kế đối với Hiền là sự thực, nó xuất phát tự đáy lòng, bởi khi lớn lên cô mới hiểu tấm lòng ấy của người mẹ kế là như vậy, chứ lúc đó em chưa đủ lớn để mà cảm nhận thấy. Hầu như chẳng bao giờ người mẹ kế nặng lời hay đánh đòn Hiền, mặc dù đôi lúc em cũng bướng bỉnh cãi lại lời mẹ, hay không chịu làm, chịu học… Thấy Hiền chưa ngoan, hay hư láo gì thì người mẹ kế ấy chỉ rất nhẹ nhàng chỉ bảo, dạy dỗ từng li từng tí để em hiểu ra và sửa chữa. Khi thấy chòm xóm và cả người anh rể của mình nói, kể về những đức tính trên cả tuyệt vời của người mẹ kế của Hiền thì không chỉ người dì ruột, mà ông bà ngoại của Hiền cũng mát dạ và yên tâm, bởi Hiền không phải khổ như đại đa số những đứa trẻ phải chịu cảnh sống quá khắc nghiệt vì mẹ kế.
Khi những đứa em được sinh ra từ người mẹ kế, tưởng Hiền sẽ ít được chiều chuộng quý mến hơn, nào ngờ tình thương của mẹ dành cho em vẫn không thay đổi. Người mẹ ấy không bao giờ có sự phân biệt trong cách sống, cách cư xử giữa con mình và con chồng. Hiền từng nói với ông bà ngoại: “Mẹ đối xử với con tốt lắm. Mẹ mua quần áo mới cho các em cũng mua cho cháu. Thậm chí nhiều khi còn mua cho cháu nhiều hơn nữa…”.
Hiền là người chăm học, lại học giỏi nên mẹ kế luôn thúc giục em phải cố gắng để mai này thi đỗ đạt cho đời đỡ khổ. Mẹ tạo mọi điều kiện cho Hiền, như mua sắm sách vở, đồ dùng học tập không thiếu thứ gì. Những buổi học thêm ở nhà thầy cô, nhà bạn bè mẹ đều giục em đi đủ và luôn giành làm việc để Hiền có nhiều thời gian hơn mà học hành. Năm Hiền đỗ vào cấp 3 trường chuyên của huyện, phải đi học xa, mẹ đã mua cho Hiền một chiếc xe đạp loại khá hiện đại để em đi lại đỡ vất vả. Hiền quá may mắn khi có người mẹ kế luôn tạo điều kiện để em được học hành đến nơi đến chốn.
Ba năm học cấp 3 trôi đi nhanh, và Hiền đỗ tốt nghiệp loại giỏi, thi đại học với số điểm á khoa của một trường danh tiếng. Ngưỡng cửa cuộc đời thực sự sang trang khi Hiền vào đại học để rồi em thành tài với công việc ổn định, lương cao khi ra trường.
Giờ đây, Hiền đã gần 30 tuổi và cô đang có một công việc ổn định trong cơ quan nhà nước và một gia đình nhỏ đầm ấm hạnh phúc. Người chồng hết mực thương yêu vợ làm trong ngành công an và đứa con trai kháu khỉnh lên 4 tuổi, đó là “gia tài” mà có lẽ nếu không có người mẹ kế tuyệt vời kia thì cô sẽ không bao giờ có được như ngày hôm nay.
Biết ơn tấm lòng tốt, sự chân thật, hết lòng vì con cái của người mẹ kế, hầu như tuần nào cô cũng tranh thủ ngày cuối tuần đưa chồng con về thăm ông bà nội, ngoại và người mẹ kế. Mỗi lần về nhà là mỗi lần Hiền xách lỉnh kỉnh bao đồ đạc, quà cáp để biếu mẹ. Thấy con gái chăm sóc mình quá, người mẹ kế của Hiền nhiều lần bảo: “Thôi, mẹ còn khỏe, vẫn làm được nên vẫn có tiền để mua sắm các thứ. Các con cứ dành dụm tiền còn lo liệu cho con cái sau này, chứ lấy đâu mà lần nào về cũng mua cho mẹ nhiều thứ như vậy cho tốn kém ra…”. Thấy con gái tình cảm, chăm lo cho mẹ, bố Hiền cũng luôn cảm thấy vui, mãn nguyện vì ông đã không sai lầm khi tìm đúng người phụ nữ giàu tình cảm, đủ sức gánh vác trọng trách của người vợ cả xấu số để nuôi dưỡng dạy dỗ Hiền nên người.
Được chứng kiến gần như suốt cuộc đời của Hiền, từ lúc tấm bé cho tới khi thành đạt, tôi mới ngẫm thấy trên cuộc đời này không phải người mẹ kế, gì ghẻ nào cũng ác độc, cũng khắt khe, quá đáng… với con chồng! Con người với con người luôn nảy nở tình thương yêu. Khi mình đối xử tốt, tình cảm với con chồng thì sẽ nhận được lại bằng tình cảm, sự quý trọng, kính mến, mà theo quan niệm của Phật Giáo thì “Gieo nhân nào sẽ gặt quả nấy!”