Gia đình hóa
Trong mắt người già 10/10/2019 09:47
Thế nhưng thử đặt một câu hỏi, nếu trong một cơ quan, tập thể chỉ toàn là anh em, cha con, họ hàng thân thuộc thì sẽ thế nào? Sự yêu thương, đùm bọc, khối đoàn kết - đó là điều chắc chắn. Tuy nhiên, sự đoàn kết đó chưa chắc đã vì quyền lợi của tất cả mọi người và chủ trương của cấp ủy Đảng dễ bị méo mó.
Mấy năm qua, thỉnh thoảng lại rộ lên câu chuyện “cả họ làm quan”, “cấp ủy gia đình” ở huyện này, tỉnh kia sau đó lại chìm vào quên lãng. Tuy chỉ là thông tin trên mạng xã hội nhưng họ lại nêu khá chi tiết từng trường hợp có quan hệ với lãnh đạo cao nhất của địa phương thế nào, từ học hành, bằng cấp, chức vụ hiện tại, là anh em, con cháu, thông gia, hay họ hàng thân tộc…
Một trong những lãnh đạo hàng tỉnh bị tung lên mạng mấy năm trước có người đứng đầu tỉnh Hà Giang là ông Triệu Tài Vinh. Vì là thông tin chưa được kiểm chứng nên nhiều người nghĩ đó chỉ là tin thất thiệt nhằm hạ uy tín lãnh đạo. Rồi cũng có tờ báo phỏng vấn ông Triệu Tài Vinh, ông đã phủ nhận những thông tin không chính xác, khẳng định một số trường hợp người thân làm lãnh đạo tại sở, ngành, huyện đều có năng lực tốt, được bổ nhiệm đúng quy trình, quy định.
Khi vụ việc gian lận thi cử tại Hà Giang phát lộ, rồi việc xử lí của địa phương này với những người liên quan vụ việc dư luận mới biết rằng, chỉ một trường hợp con (của vợ ông Triệu Tài Vinh) được nâng điểm đã liên quan đến mấy người trong gia đình ông này. Đó là vợ ông, bà Phạm Thị Hà, Phó Giám đốc một sở. Đó là bà Triệu Thị Giang, Phó Trưởng phòng của một sở khác, em ruột ông Vinh. Đối chiếu lại thông tin mạng xã hội đã nêu thì thấy hai trường hợp này là chính xác. Vậy hàng chục nhân sự khác từ tỉnh đến huyện được cho là thân tộc của lãnh đạo tỉnh có thể không phải chuyện bịa.
Vừa qua Ủy ban Kiểm tra Tỉnh ủy Hà Giang công bố danh sách 151 trường hợp cán bộ, đảng viên liên quan đến sai phạm trong kì thi THPT quốc gia 2018.Trong số 29 cán bộ, đảng viên phải “kiểm điểm sâu sắc, nghiêm túc rút kinh nghiệm” có bà Phạm Thị Hà (vợ nguyên Bí thư Tỉnh ủy Triệu Tài Vinh)vì để “em chồng tác động nâng điểm thi cho con”. Việc xử lí của Hà Giang có vẻ “lắt léo” và rõ ràng là “nhẹ hều” so với hai tỉnh Sơn La và Hòa Bình, khi mà vụ việc từ hình thức tới bản chất là như nhau. Dư luận có quyền nghi ngờ rằng cấp ủy, UBKT của địa phương này đã bị “gia đình hóa” nên mới có sự vòng vo, tránh né và thiếu nghiêm túc như vậy.
Vụ việc ở Hà Giang đang đặt ra một vấn đề lớn đòi hỏi tổ chức Đảng cần nghiêm túc nhìn nhận, rà xét lại các địa phương khác, khi mà đại hội các cấp đang đến gần. Giả sử một cấp ủy lại toàn là người một nhà (theo nghĩa đen) thì khi đó cấp ủy có còn là của Đảng?