Vụ dân kiện Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình: Thẩm phán bị tố bao che tiêu cực, vi phạm nghiêm trọng tố tụng
Pháp luật - Bạn đọc 04/11/2019 15:06
Ngày 29/5/2018, TAND Cấp cao tại Đà Nẵng có Bản án phúc thẩm số 73/2018/HC-ST ngày 29/5/2018, tuyển hủy Bản án hành chính sơ thẩm số 18/2017/HC-ST ngày 27/9/2017 của TAND tỉnh Quảng Bình, do mâu thuẫn, sai lệch, vi phạm nghiêm trọng tố tụng. Yêu cầu TAND tỉnh Quảng Bình xét xử lại theo quy định.
Mãi đến ngày 5/9/2019, TAND tỉnh Quảng Bình mới đưa vụ án xét xử lại, nhưng vẫn xử như quyết định của bản án đã bị hủy. Mặc dù quá trình đối thoại đến phiên xét xử, người khởi kiện chất vấn, đối đáp mà người bị kiện, những người có nghĩa vụ liên quan tiếp tục vắng mặt. Theo Quyết định số 2043/QĐ-UBND ngày 7/7/2016 của Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình, giữ nguyên Quyết định số 386/QĐ-UBND ngày 5/2/2016 của Chủ tịch UBND TP Đồng Hới, nên chỉ bồi thường 157/172,5m2 đất. Nguyên đơn nêu ra các căn cứ chứng minh được chính quyền địa phương cho phép làm nhà ở ổn định từ năm 1989 đến nay (trước Trại tạm giam của Công an tỉnh 12 năm). Vậy, căn cứ nào để kết luận dân lấn chiếm đường Trại tạm giam? Thứ hai, lấn chiếm thể hiện tại biên bản nào? Như thế có mâu thuẫn không? Quyết định xử phạt vi phạm hành chính đâu? Vì sao Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Bình có Quyết định số 1334/QĐ-UBND ngày 25/5/2015, cùng Kết luận số 900/KL-UBND ngày 13/6/2016, đều thừa nhận: “khiếu nại đúng và tố cáo đúng, phải bồi thường thiệt hại theo quy định”? UBND TP Đồng Hới thừa nhận sai phạm phải bồi thường, sao còn trích lại số tiền 15,5m2 đất để làm gì? Những quyết định trên có mâu thuẫn, chồng chéo không? Vì sao Công an tỉnh không đề nghị làm rõ Đơn khiếu tố của công dân? Vì sao ngày 28/8/2000, Trại tạm giạm Công an tỉnh đến gặp chủ hộ nhận lỗi, thương lượng bồi thường 20 cây bạch đàn, để xin kéo đường dây điện đi qua hàng rào nhà ở của nguyên đơn…
Ông Phạm Quang Ánh, Phó Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường, người bảo vệ bị đơn phải thừa nhận: Biên bản vi phạm không có chữ kí của nguyên đơn; Không có kết quả biên bản xác minh; Không có quyết định xử phạt vi phạm hành chính; Không thấy quyết định thụ lí đơn tố cáo; Không có kết luận của cấp có thẩm quyền...
Như vậy, các “Biên bản lấn chiếm, đề nghị” có dấu hiệu gian dối, giả mạo, do Đại tá Nguyễn Hữu Định, cựu Trưởng phòng hậu cần Công an tỉnh tự viết, tự kí. Nguyên đơn yêu cầu HĐXX chuyển tài liệu đó qua Cơ quan điều tra, để làm rõ thực hư. Thế nhưng, thẩm phán Trẫn Hữu Sỹ, chủ tọa phiên tòa và kiểm sát viên Nguyễn Anh Đức né tránh rồi lặng lẽ bỏ qua.
Trong đơn khởi kiện, Công an tỉnh là người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan. Ngày 16/8/2017, ông Nguyễn Tiến Lượng, Phó phòng Hậu cần (đại diện Công an tỉnh) có Bản tự khai và cam đoan: “Đường vào trại tạm giam cũ, nay là Trung tâm huấn luyện và bồi dưỡng nghiệp vụ Công an tỉnh, không thuộc sở hữu của Công an tỉnh”. Nhưng, thẩm phán Nguyễn Văn Nghĩa vẫn tùy tiện loại Công an tỉnh khỏi “người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan”. Vậy, căn cứ nào nói nguyên đơn “lấn chiếm đường ngang của Trại”?
Thông báo kháng cáo số 192/2019/TB-TA ngày 23/9/2019; Trả lời đơn phương số 17/TB-TAND ngày 14/10/2019 của TAND tỉnh Quảng Bình |
Trở lại việc cưỡng chế GPMB Quốc lộ 1A: người khởi kiện đưa ra hàng loạt tài liệu, hình ảnh lực lượng trấn áp, khống chế, lôi kéo, bắt giữ người trái pháp luật. Thế nhưng, thẩm phán chủ tọa ngăn cản: “không không, đã có đủ trong hồ sơ”. Vậy, dư luận có quyền hỏi: thẩm phán thừa nhận có chứng cứ tại hồ sơ, nhưng vì sao vẫn bỏ qua?
Trả lời việc từ chối bồi thường thiệt hại 4 khoản của người khởi kiện, quyết định hành chính trái pháp luật của Chủ tịch UBND tỉnh gây thiệt hại cho nguyên đơn: 15,5m2 đất; nhà kinh doanh; thời gian bị đình trệ kéo dài ảnh hưởng đến đời sống… tổng cộng 731.714.500 đồng, Kiểm sát viên Nguyễn Anh Đức và thẩm phán Trần Hữu Sỹ cho rằng: “Nằm ngoài Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất nên không bồi thường; không phải do quyết định hành chính, hành vi hành chính gây ra”(!?) Luật sư Hồ Lý Hải và người khởi kiện “phản pháo”: Văn bản số 640/TNMT-QHKH ngày 29/4/2014 của Sở Tài nguyên và Môi trường tỉnh Quảng Bình khẳng định: “Đất trong hay ngoài giấy là do lỗi các cơ quan ở địa phương khi đo đạc”. Vậy, phải thực hiện Điều 47 Nghị định số 84/2007/NĐ-CP của Chính phủ quy định: “Bồi thường theo diện tích đo đạc thực tế người dân sử dụng ổn định”…
Thẩm phán Trần Hữu Sỹ áp đặt: “tại Biên bản thẩm định, đăng kí biến động đất đai ngày 12/9/2006, đã được cơ quan quản lí đất đai TP Đồng Hới cùng nguyên đơn kí xác nhận chỉ giới phía Tây - Bắc cấp cho ông giáp đường giao thông”(!?) Thực tế Biên bản thẩm định ngày 12/9/2006 ghi: “Hiện trạng khu đất ổn định nằm trong khu dân cư. Diện tích thực tế là 896m2. Phía Tây - Bắc giáp đường giao thông. Hiện tại đã xây dựng nhà ở 2 tầng và nhà cấp 4 sử dụng ổn định (năm 1989). Đủ điều kiện cấp lại Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất”. Thực tế không có chỉ giới đường ngang cách nhà bao nhiêu mét? Và, cũng không có câu chữ nào đề cập đến lấn chiếm. Vậy, nhận định của Tòa án tại Bản án sơ thẩm số 06/2019/HC-ST của TAND tỉnh Quảng Bình là suy diễn, mâu thuẫn, áp đặt vô căn cứ.
Tòa chưa thực hiện theo trình tự quy định của Luật Tố cáo, để làm rõ nội dung đơn. Vậy mà, ngày 14/10/2019, TAND tỉnh Quảng Bình ra Thông báo trả lời số 17/TB-TAND, do Phó Chánh án Hoàng Quảng Lực kí: “Các vấn đề ông, bà nêu trong đơn tố cáo thuộc đánh giá chứng cứ, quan điểm giải quyết vụ án của thẩm phán và HĐXX sơ thẩm, không phải là hành vi vi phạm pháp luật của người có thẩm quyền tiến hành tố tụng, để được giải quyết theo quy định của pháp luật về tố cáo. Ông bà cho rằng, Bản án sơ thẩm số 06/2019/HC-ST của TAND tỉnh Quảng Bình xét xử sai, thì có quyền làm đơn kháng cáo để được xem xét theo trình tự phúc thẩm, nhằm bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình”.