TAND TP Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương: Cần sự công tâm của người “cầm cân nảy mực”!
Pháp luật - Bạn đọc 26/06/2020 16:00
Bài 2: Không có căn cứ vẫn được thụ lí – còn được xử thắng kiện?
Ngày 2/6/2020, tại TP Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương, mở hai phiên tòa dân sự, cấp sơ thẩm (sáng và chiều) đối với nguyên đơn là bà Nguyễn Thị Triều, Chủ Doanh nghiệp tư nhân Thương mại – Dịch vụ Trung Kiên (Doanh nghiệp Trung Kiên), địa chỉ số 58A/2, khu phố 1B, phường An Phú, thị xã Thuận An, tỉnh Bình Dương; hai bị đơn là bà Lương Thị Thu Thủy, ngụ tại 51/9, tổ 29, khu 4, phường Phú Lợi, TP Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương và bà Hoàng Kim Lan, địa chỉ số 40, đường Lê Thị Trung, khu phố 3, phường Phú Lợi, TP Thủ Dầu Một, tỉnh Bình Dương, với cùng nội dung: “Tranh chấp hợp đồng thuê mặt bằng”, tại chợ Hàng Bông – Phú Hòa, TP Thủ Dầu Một.
TAND TP Thủ Dầu Một |
Phiên tòa thứ nhất, sáng 2/6, xử vụ án giữa bà Triều (nguyên đơn) và bà Thủy (bị đơn). Phía bị đơn, bà Thủy và luật sư có mặt tại phiên tòa. Trong khi đó phía nguyên đơn, bà Triều chỉ có đại diện theo ủy quyền tham gia phiên xét xử. Phần nội dung vụ án, cho biết: Bà Triều kí với bà Thủy một hợp đồng thuê mặt bằng, do bà Triều làm chủ cho thuê. Hợp đồng có thời hạn từ 1/1/2012 đến 31/12/2026. Tại Điều 4 của Hợp đồng thuê mặt bằng, các bên có thỏa thuận: “Bên B (tức bà Thủy) có trách nhiệm sử dụng mặt bằng đúng mục đích kinh doanh, không được sang lại cho người khác thuê mà chưa có sự đồng ý của bên A (bên bà Triều)” và “Bên B không được đập, dỡ, hoặc chuyển dịch trang thiết bị đi nơi khác, không được làm thay đổi kết cấu mặt bằng đang thuê khi chưa có sự đồng ý của bên A”. Từ qui định của hợp đồng, ngày 15/5/2019, bà Triều khởi kiện bà Thủy vi phạm hợp đồng, với nội dung tại Điều 4 (như trên đã nêu). Trong thời gian tranh tụng, đại diện nguyên đơn không đưa được bằng chứng nào làm căn cứ cho rằng bà Thủy vi phạm hợp đồng khi bên bà Thủy nêu ý kiến cũng như thẩm phán, hội thẩm Nhân dân chất vấn. Theo các tình tiết, diễn biến vụ án, những người tham dự phiên tòa đều cho rằng bà Thủy sẽ thắng kiện. Nhưng chuyện thật như đùa đã xuất hiện, sau một loạt ý kiến của Viện Kiểm sát không có tính công bằng, khách quan, thẩm phán, hội thẩm nhân dân phân tích và nhận xét rất hay (?!), nhưng rồi Thảm phán chủ tọa Lê Minh Đạo “lạnh lùng” phán cho phía nguyên đơn (bà Triều) thắng kiện(?!).
Phiên tòa thứ hai, buổi chiều ngày 2/6, xử vụ án giữa bà Triều (nguyên đơn) và bà Lan (bị đơn). Bên phía bà Lan thì không có ai tham gia (kể cả bị đơn), phía bà Triều vẫn là ông Nguyễn Phước Long, đại diện ủy quyền, nhưng lại có nhân vật thứ ba – bà Thủy, với vai trò là người có quyền lợi nghĩa vụ liên quan. Phần nội dung của vụ án giữa bà Triều và bà Lan cũng là tranh chấp hợp đồng thuê mặt bằng, nhưng khác vụ án trước là bà Lan vi phạm hợp đồng do việc sang nhượng ki-ốt cho bà Thủy. Thực tế, trong Hợp đồng bà Triều kí với bà Lan cũng điều khoản “không được sang nhượng ki-ốt cho người khác, khi chưa có sự đồng ý của bên A”. Nhưng bà Lan lại sang ki-ốt cho bà Thủy, cho nên bà Triều khởi kiện bà Lan. Theo hồ sơ hợp đồng sang nhượng, giữa bà Lan và bà Thủy, thì lại có xác nhận của người thứ ba, xưng danh là người của bên Doanh nghiệp Trung Kiên – tức là ông Trần Quốc Hùng. Trong bản tự khai gửi tòa án nhân dân TP Thủ Dầu Một ngày 16/7/2019 của bà Lan và Biên bản lấy lời khai của đương sự, ông Trần Quốc Hùng cũng thể hiện rõ “tôi (tức ông Hùng) hiện đang là quản lý tất cả các dự án kinh doanh chợ của Doanh nghiệp Trung Kiên tại tỉnh Bình Dương”. Căn cứ hai chứng cứ này thì ông Hùng là người của doanh nghiệp Trung Kiên. Như vậy Hợp đồng sang nhượng giữa bà Lan và bà Thủy là hợp pháp. Nhưng “chuyện thật như đùa” lại xuất hiện: Trong phiên tòa, bên bà Triều không đưa ra được chứng cứ nào để buộc tội bà Lan vi phạm hợp đồng và luôn khẳng định là ông Hùng không phải người của Doanh nghiệp Trung Kiên. Ngược lại, mặc dù là bên liên quan, nhưng bà Thủy và luật sư bảo vệ quyền lợi “chiến đấu” như là bị đơn và đưa ra những chứng cứ, lập luận có tính thuyết phục cao. Và cùng với sự chất vấn của thẩm phán cũng như Hội thẩm Nhân dân, những người tham dự phiên tòa lại chắc mẩm “bà Lan thắng là cái chắc” – nếu bà Lan thắng đồng thời bà Thủy cũng hưởng lợi (Trong trường hợp bà Lan thua kiện thì bà lan cũng vẫn phải đền bù cho bà Thủy vì hợp đòng mua bán vô hiệu). Tuy nhiên, vị Kiểm sát (tham gia xét xử vụ tranh chấp dân sự buổi sáng cùng ngày) lại có ý kiến như không biết gì, rồi ông Thẩm phán vẫn “lạnh lùng” phán nội dung: Bà Triều thắng kiện(!?)
Qua hai phiên tòa, dư luận đặt ra sự hoài nghi về tính minh bạch, khách quan của “người cầm cân nảy mực”. Các căn cứ phục vụ cho những tình tiết của nội dung vụ án thiếu cơ sở như vậy mà tòa vẫn thụ lý và còn “phán” một cách “thiên vị” như vậy? Được biết, mặc dù ông Hùng khẳng định mình là người của bà Triều, nhưng tòa không đồng ý cho nên bà Thủy đã gửi đơn tố cáo ông Trần Quốc Hùng về hành vi mạo danh để chiếm đoạt tài sản và tố cáo Thanh tra Sở Xây dựng trong việc giải quyết đơn tố cáo của công dân lên cơ quan điều tra công an TP Thủ Dầu Một và ông Giám đốc Sở Xây dựng tỉnh Bình Dương – đều đã được thụ lý.