Top 10 game có thưởng khi tải về - game bài đổi thưởng tiền that

Quà Tết

Phố chật, người đông. Mới hăm bảy Tết con lộ trung tâm thị trấn đã nườm nượp. Ngược xuôi, nhóng mắt cố tìm cho ra cái tiệm sửa đồng hồ. Cô đồng nghiệp chỉ: Có cái tiệm đồng hồ nơi góc phố, gần chợ….
Chợ đây; góc phố đây nhưng tiệm chỗ nào đâu nhìn hoài không thấy? Anh ơi, đây có chỗ nào sửa đồng hồ không? Có. Đâu hả anh? Đây. Dạ, là chỗ…. Thì đây, tui sửa! Ủa, anh… sửa khóa mà? Thì sửa khóa, sửa luôn đồng hồ. Kia…. Anh thợ sốt ruột hất mạnh đầu sang bên. À, giờ thì thấy: Cái tủ - nửa trên lắp kính, trong chất lơ thơ mấy cái đồng hồ, điện thoại cũ. Nửa dưới đóng gỗ; nền ván ép mi ca viết nguệch ngoạc mấy dòng sơn xanh: SỬA ĐỒNG HỒ, ĐIỆN THOẠI, KHÓA CÁC LOẠI. Tủ nhỏ còn đặt thụt sâu, án thêm trước mặt một tàn cây to hèn chi khó nhận ra. Cuối năm, cô giáo tôi tình cờ lên mạng săn được cái đồng hồ second hand hàng hiệu đeo diện Tết. Ưng ý quá, nhưng sợi dây đeo hơi rộng cần tháo bớt; vậy nên mới phải lặn lội đi tìm cái tiệm đồng hồ…

Một cụ già (chắc sửa khách quen) tiến vào, xìa ra cái điện thoại Nokia "cùi bắp". Ê, Tám, nạp cho tao ít tiền đặng Tết có a lô cho con cháu. Mà nè, mầy coi thử sao máy lóng rày xài nhanh hết pin dữ mậy? Còn nữa, lần nào tao nạp tiền chưa gọi được mấy đã bị trừ hết trơn? Được được, bác đợi con chút…. Tay trái vươn ra đón cái điện thoại; tay phải anh thợ Tám (giờ tôi mới biết tên anh) quờ sau lưng kéo, đẩy về phía tôi chiếc ghế nhựa cũ mèm, thấp giọng: Cô thông cảm, đợi chút…

Minh họa Lão Trần
Minh họa Lão Trần

Thì đợi, dù gì cũng lâu lâu mới được dịp quan sát chuyện làm ăn ngày giáp Tết của một ông chủ tiệm… "thập cẩm". Gọi vậy bởi té ra không chỉ đồng hồ, điện thoại hay khóa thôi đâu. Người vào sạc gaz bật lửa; người đòi mua/sửa kính đều được đáp có ngay. Anh thợ cứ quay mòng mòng, "chạy sô" hết trái sang phải cho dù cái điện thoại của ông cụ "bạn hàng" vẫn tháo để ngổn ngang trên bàn, đầu một nơi đít một ngả. Vừa gồng lưng phục vụ "Thượng đế" anh vừa than: “Ngày ăn không hết ngày tìm không ra; chẳng hiểu sao trăm thứ hầm bà lằng người ta cứ để dồn tới Tết?”. Ông cụ sửa điện thoại bật cười khan: Cái thằng! Cậy mới vui, mới ra Tết chớ mậy? Cứ im im như ngày thường thì Tết nhất gì? Ờ há, vài người khách ngồi chờ cũng bật cười theo. Duy nhất một cô bé đứng nép mé tủ là không cười. Giờ mới thấy. Ngạc nhiên nhìn kĩ: Cô bé vòng tay cúi đầu, mái tóc xõa, bộ dạng thiểu não…

- Quyên, em làm gì ở đây?

- Anh thợ ngước mắt, ngạc nhiên:

- Cô quen nó à?

- Quen. Học trò tôi mà. Sao vậy anh?

- Ra còn là học trò cơ đấy. Ăn cắp chớ sao. Mới nứt mắt…

- Hả? Nó ăn cắp cái gì của anh?

Điện thoại. Cô xem đây...

Anh thợ thò tay vào hộc bàn lôi ra cái điện thoại Samsung nhỏ xíu xiu, chỉ có chức năng nghe/gọi.

- Con ranh này, nó thừa cơ tui đang bận việc lẻn thò tay vô tủ tính "chôm". May tui cảnh giác cao nên mới phát hiện. Đã vậy bảo kêu người nhà đến giải quyết nó nhất định không; nói không có ai ở nhà ngoài bà ngoại đang bệnh! Điêu chưa? Tui là tui cho đứng đó… tới chiều coi có đúng "không ai ở nhà" không?

- Thôi, anh bớt giận, để tôi hỏi nó thử đầu đuôi coi sao…

- Vâng, cô giáo coi được giải quyết giùm tui. Tết đến nơi rồi, thiệt bực hết sức!

Tạm dừng cuộc thoại bất đắc dĩ, tôi quay sang ngoắc con bé học trò ra một góc. Cô bé ngập ngừng thiểu não đi theo cô giáo, nước mắt lưng tròng. Quyên, sao em đi ăn cắp điện thoại? Cô biết, em không phải đứa học trò hư tới mức đi ăn cắp. Nói cô nghe, em cần điện thoại để làm gì?

Dạ… thưa cô, dạ… hức hức…. Ấp úng; xong bật khóc ròng. Em bình tĩnh; nói đi, cô nghe? Dạ, ngoại em bệnh, hết tiền mua thuốc. Em cần liên lạc gấp với má mà điện thoại em hư…

- Ủa, chớ má em ở đâu?

- Dạ, ở Sài Gòn. Má đưa ba em vô Sài Gòn bán vé số. Ba em bị tật, nằm xe lăn…

- Mình em ở nhà với ngoại?

- Dạ.

- Ngoại em bao nhiêu tuổi?

- Dạ, tám chục. Ngoại em bị mù…

Ruột gan tôi bỗng cuộn ngược lên, đau quặn. Gì nữa trời; thực sự còn những hoàn cảnh không, chính xác là thảm cảnh như vầy trong số học trò tôi sao? Con bé Quyên trên lớp hiền lành, học khá môn Văn tôi cứ nghĩ em chí ít cũng có một gia đình bình yên. Tự rủa mình vô tâm. Nhưng khoan, cần kiểm chứng xem đây có phải "khổ nhục kế" để thoát tội không. Lũ học trò giờ nhiều đứa quái lắm. Thêm nữa, tôi chỉ là giáo viên bộ môn, không phải chủ nhiệm…

Chuyện ấy không khó.

A lô, chị Hoài, con bé Đỗ Quyên học sinh lớp chị phải không? Phải, có chuyện gì không em? Dạ, cũng không có gì, em nghe nói hoàn cảnh gia đình nó khó khăn lắm hả? Đúng rồi em, chị cũng mới biết. Ba tàn tật, mẹ sức khỏe kém phải dắt nhau tha phương cầu thực. Mình nó sống với bà ngoại già yếu, còn bị lòa. Trời, vậy tiền đâu hai bà cháu sống? Lâu lâu mẹ nó gửi về. Cũng chật vật lắm. Em nghĩ: Bán vé số với xin ăn thì tiền đâu cho nhiều? Thương con bé cái nghị lực: Khó khăn vậy mà vẫn ráng học giỏi, còn hiền ngoan. Chị vừa kiến nghị lên Ban Giám hiệu xin cho em được miễn học phí và các khoản đóng góp…

Ra vậy. Giờ thì ruột không chỉ đau; dường như nó muốn đứt!

Tôi nhớ đến tuổi teen của mình không giàu, nhưng mẹ cũng ráng buôn gánh bán bưng lo cho tôi đủ cơm ăn áo mặc. Có điều ăn no mặc ấm chứ chưa thể ăn ngon mặc đẹp. Vậy nên tôi luôn sân si với mẹ mỗi khi đến trường thấy mình thua đám bạn nhà khá giả từ manh quần, tấm áo tới đôi giày. Khổ, lớp tôi chắc tới tám phần mười con nhà khá giả.

Mẹ, bạn con đi học mặc toàn "đồ hiệu", mình con quần áo hổng giống ai, quê rình!

Ráng đi con, nhà mình nghèo…

Lúc nào mẹ cũng nghèo, nghèo. Thiệt chán như… con gián!

Mẹ im, vẻ nhẫn nhục và chịu đựng. Được thể, tôi làm tới:

Còn xe đạp của con nữa, "tiền sử” gì đâu á. Lũ bạn cứ trêu con: Thấy mày đạp xe xa xa tao tưởng… bà mua nhôm nhựa! Bực muốn chết! Không mua nổi xe điện ít ra mẹ cũng phải kiếm tiền đổi cho con chiếc Martine…

Lần này thấy mẹ có vẻ lung lay. Mẹ thở dài, nhìn lại nhìn đi chiếc xe đạp cũ của tôi dựng ở góc nhà. Nó xấu thật. Cho dù chạy tốt thì ngoại hình vẫn cổ lỗ, rất xấu! Đột ngột, mẹ cố sức - như muốn hất một tảng gì đó đang đè ngang ngực:

Thôi được, để mẹ tính…

Tôi không bỏ lỡ thời cơ, nhào tới ôm cổ mẹ:

Đó, mẹ hứa rồi đó! Không được nuốt lời đâu nha…

Thật tình, may mà mẹ hứa kịp. Mẹ không biết tôi đang âm thầm nuôi một âm mưu: Hễ mẹ không chịu, tôi sẽ tìm cách… quăng chiếc xe đâu đó cho trộm dắt luôn đi; coi mẹ có đành lòng để tôi đi bộ đến trường không?

…Nhớ lại, mấy lần gặp con bé Đỗ Quyên đi học đều ngồi sau xe bạn. Có khi còn đi bộ. Hình như em chưa có xe. Hay xe hư không tiền sửa cũng chưa biết chừng?

Anh Tám nè… Sao cô? Nó có khai ra gì không?

Khai hết rồi. Nhà nó "hoàn cảnh" thiệt đó anh. Ba mẹ làm xa. Nhà hết tiền, bà ngoại lại ngã bệnh, cần điện thoại quá nên lỡ dại làm liều chớ xưa giờ nó vốn ngoan. Thôi, coi như "trò dại cô mang", tôi thay mặt gia đình, nhà trường xin lỗi anh, hứa sẽ có biện pháp chấn chỉnh, giáo dục em. Mong anh thông cảm, cho qua lỗi lầm của em nó lần này…

Anh thợ Tám cười:

Tui cũng chỉ định hù cho nó sợ - chớ con nít con nôi, làm gì được mà không cho qua? Thôi, có cô "bảo lãnh" thì tốt, không tui lại phải đi… mua cơm cho nó càng khổ hơn! (cười). À, mà hoàn cảnh nó sao cô kể thử tui nghe?

Tôi thuật ngắn gọn những gì tôi vừa biết. Anh Tám nghe, không ngớt chẹp lưỡi.

Đúng là đời, cảnh gì cũng có. Coi ra tui trách hơi oan con bé rồi. Bé! (ngoắc ngoắc) Lại đây chú bảo…

Con bé sợ sệt bước một lại gần, đứng nép bên cô giáo. Anh Tám lập nghiêm:

Nghe chú nói nè: Đây lần đầu, lại có cô giáo xin cho nên chú tha. Lần sau sẽ… đem nộp công an, nhớ chưa? (mủm mỉm).

Dạ, con nhớ. Con hông dám nữa. Con xin lỗi chú…

Tốt! Còn giờ thì đây…

Thò tay vô tủ lôi ra cái điện thoại "tang vật", anh Tám dứt khoát chìa sang hai cô trò:

Cháu cầm đi, coi như quà Tết của chú…

Bé Quyên hoảng sợ lét mắt nhìn cô, tay giấu sau lưng. Tôi lật đật:

- Ui, không được đâu anh. Em nó phạm lỗi, anh tha cho là may. Ai lại…

- Không sao; cô cho phép cháu nó nhận đi. Cô trò cô không nhận món quà này là… coi thường tui đó! (nghiêm mặt).

Biết không thể từ chối, tôi nhìn Quyên gật đầu bảo khẽ: Nhận đi em. Đỗ Quyên ngượng ngùng giơ hai tay đón chiếc điện thoại, miệng lí nhí: Con cám ơn chú…

Ngoài kia, nắng chợt bừng, rẽ sang bên tấm áo mây chì cuối Đông vẫn còn rớt rơi ít nhiều ảm đạm. Mùa Xuân đang về…

Truyện ngắn của Y nguyên

Tin liên quan

Cùng chuyên mục

Mẹ của chúng mình

Mẹ của chúng mình

Liza không ngờ mục tiêu đến làm ở cửa hàng thời trang và mĩ phẩm lại thay đổi nhanh đến như vậy. Lúc nhờ Hạnh - cô bạn học người Việt thân nhất lớp - xin việc, Liza nói với bạn:
Tiếng vọng từ trái tim

Tiếng vọng từ trái tim

Tú quyết định làm đám cưới với Thanh, một quyết định không vội vã, cũng không hề bị câu thúc, mà đơn giản cái quyết định này đến từ tiếng vọng của trái tim.
Chị em dâu

Chị em dâu

Bà Lành sinh được hai đứa con trai, cũng vì chiến tranh nên đứa lớn cách đứa út đến gần 20 tuổi. Ngày trước bà cũng từng đi làm dâu trong gia đình đông anh em, bà hiểu câu nói người xưa “Chị em dâu nấu đầu trâu lủng nồi”, thế nhưng trong những năm đói quay đói quắt, chiến tranh giặc giã, tất cả chị em dâu nhà bà phải xa chồng nên mọi phụ nữ trong gia đình đều yêu thương và đoàn kết lẫn nhau.
Hoa vàng bến đợi

Hoa vàng bến đợi

Chiều buông trên bến sông nở đầy hoa sao nhái. Bầu trời đỏ, mặt sông đỏ, hoa sao nhái vàng bất chợt cũng bị nhuộm đỏ như đang thắp lửa lung linh để đốt cháy rụi cảnh thiên nhiên của những ngày đầu Hạ ở một vùng đồng bằng xa xôi hẻo lánh.
Xuân trên tay mẹ

Xuân trên tay mẹ

Thèm quá chừng cái bong bóng heo thổi căng phơi khô làm bóng ném!!!

Tin khác

Tết của người cựu chiến binh

Tết của người cựu chiến binh
Kể từ khi bị tai biến cách đây vài năm về trước, kí ức đối với ông tôi chỉ là những mảnh chắp vá lúc nhớ lúc quên.

Mùa Xuân trên rẻo cao

Mùa Xuân trên rẻo cao
Dừng xe ở lưng chừng đèo, Lâm bước xuống dang tay hít hà, tận hưởng không khí trong lành nơi rẻo cao Tây Bắc. Trước đó, anh đã đi hơn 300 cây số nhưng chỉ nghỉ đúng 2 chặng, lần này Lâm quyết tâm ở lại Tây Bắc ăn Tết và hết mùa Xuân anh mới trở về Hà Nội.

Bên nhau là Tết

Bên nhau là Tết
- Giàng ơi! Mẹ cháu gửi thư về đây này!

Món quà bất ngờ

Món quà bất ngờ
Nhà tôi vì một số lí do mà phải dời từ đồng lên núi, chuyển đến thôn Lạc Đạo sinh sống. Tôi tự lí giải, chắc do ngày xưa cả thôn chuyên trồng cây lạc, lại thêm cả xóm gần như theo đạo nên mới có tên Lạc Đạo. Cũng vì vậy mà nhà tôi – không làm nông, không có tôn giáo nào - tôi ví von nhà mình lạc vào xóm Đạo.

Đám cưới chồng cũ

Đám cưới chồng cũ
Hôm nay nhà ấy đông vui quá, nhạc xập xình, tiếng nói cười ầm ĩ, mùi thơm của cỗ bàn nưng nức cả một vùng. Hôm nay là ngày cưới của người ta, đám cưới chồng cũ của chị.

Chuyến tàu đêm

Chuyến tàu đêm
Ga Bắc Giang vào một đêm cuối những năm 60 thế kỉ trước. Những trận ném bom của máy bay Mỹ trên miền Bắc ngày càng ác liệt. Người dân rời thành phố đi sơ tán về các vùng quê. Những đoàn tàu chở đầy những người lính trẻ từng ngày từng ngày đi về phương Nam.

Những bông hoa cuối ngày

Những bông hoa cuối ngày
Màn đêm buông xuống, thành phố đã lên đèn. Mùa này trời nhanh tối, đúng là ngày tháng mười chưa cười đã tối. Hân lo lắng vội tỉa tót những bông hoa còn lại, bó chúng thành những bó nhỏ rồi xịt nước lên cho tươi tắn.

Sóng yên

Sóng yên
Hải đi ngang qua lớp của một cô giáo. Nhìn trên bục giảng, đóa hoa hồng trắng được cắm rất tinh tế trong một cái giỏ xinh xắn. Ngoài cửa có một chậu nước và cái khăn mặt để lau tay vắt trên một cái giá nhỏ bên cạnh.

Bà tôi

Bà tôi
- Bà ốm rất nặng! Em về ngay! - Chiếc điện thoại di động phát ra tín hiệu, đằng kia tiếng chị ruột tôi mếu máo báo tin buồn..

Giữ trọn đạo làm dâu

Giữ trọn đạo làm dâu
Anh Nguyễn Xuân Thành và chị Lê Hồng Duyên đều ở trong Ban chấp hành xã Đoàn. Năm anh Thành 27 tuổi, chị Duyên 25 tuổi, anh chị tổ chức lễ thành hôn. Sau ba tháng, anh Thành lên đường nhập ngũ. Biết vợ đã có mang, anh cầm tay dặn dò:

Những cánh rừng đều xanh

Những cánh rừng đều xanh
Trở về quê sau bao năm lăn lộn, phóng tầm mắt nhìn quanh, những cánh rừng đã phục sinh. Quê hương vùng lõm, kí ức tuổi thơ là những mảng rừng xám xịt da beo với những đống tro nguội lạnh sau một trận lửa rừng rực.

Đồng đội

Đồng đội
Quyết vừa tới nhà, vứt “phịch” chiếc ba lô lộn ngược một cái nơi hè, vừa thở vừa nói với chị dâu:

Hoa hồng Vu lan...

Hoa hồng Vu lan...
Chị mới dọn về xóm, xây cái nhà nhỏ, định cư luôn. Con trai chị với con tôi chung lớp 5, ngày nào cũng qua nhà chơi. Thằng nhỏ lễ phép, chỉ phải cái hơi… sa đà: Sa vô chơi là quên luôn trời đất; bữa cơm nào mẹ cũng phải vác roi đi kiếm! Vài lần trò chuyện xã giao mới biết: Té ra chị Hân cũng mẹ đơn thân.

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà

Gánh nặng nợ nước, xem nhẹ thù nhà
Dựa trên câu chuyện lịch sử có thật: Hưng đạo Đại vương Trần Quốc Tuấn gác lại thù nhà, chuyên tâm phò tá triều đình nhà Trần ba lần đánh tan quân Nguyên Mông, bảo vệ đất nước...

Hội Minh thề

Hội Minh thề
Năm 1561 Thái hoàng Thái hậu Vũ Thị Ngọc Toản (vợ của Thái thượng hoàng Mạc Đăng Dung) lập nên ấp Lan Niểu (nay là làng Hòa Liễu, xã Thuận Thiên, huyện Kiến Thụy, TP Hải Phòng). Bà quyên góp tôn tạo ngôi chùa cổ Thiên Phúc (nay là chùa Hòa Liễu, di tích lịch sử cấp quốc gia năm 2013). Phần quyên góp còn dư sau khi tôn tạo chùa, bà cho mua ruộng để chia cho dân cày và làm ruộng công, lập quỹ giúp đỡ người nghèo, neo đơn… Để phòng xảy ra tư lợi, bà cùng dân làng lập ra Hội Minh thề và Hịch Minh thề. Hội Minh thề được duy trì nghiêm cẩn trong suốt thời gian nhà Mạc trị vì. Rồi có thời gian bị lãng quên. Năm 2002 Hội Minh thề được chính quyền và Nhân dân địa phương phục dựng. Hội Minh thề được triều nhà Nguyễn thế kỷ thứ XIX sắc phong bốn chữ vàng “Mỹ tục khả phong”…
Xem thêm
Về thăm di tích cụ Nguyễn Sinh Sắc

Về thăm di tích cụ Nguyễn Sinh Sắc

Nếu có dịp về Ðồng Tháp, một địa chỉ về nguồn lịch sử, bạn không thể không ghé thăm đó là Khu di tích Nguyễn Sinh Sắc, nơi yên nghỉ của thân sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại.
Điệu vũ của sức sống cội nguồn

Điệu vũ của sức sống cội nguồn

Những tiếng cồng tiếng chiêng vang lên rộn rã, cho từng vòng xoang ngày càng đắm say rạo rực, gần 800 nghệ nhân đã làm sống dậy nền văn hóa một miền cao nguyên nhiều huyền bí và đầy sức sống…
Sự tích nghề đan cỏ tế làng Lưu Thượng

Sự tích nghề đan cỏ tế làng Lưu Thượng

Làng nghề “Đan cỏ tế” thôn Lưu Thượng, xã Phú Túc, huyện Phú Xuyên, TP Hà Nội cách trung tâm thành phố khoảng 40km về phía Nam là nơi đầu tiên xuất hiện nghề đan cỏ tế, cách đây đã hơn 400 năm.
Tỉnh Đồng Tháp: Sẵn sàng cho đêm khai mạc Lễ hội Sen lần thứ 2 năm 2024

Tỉnh Đồng Tháp: Sẵn sàng cho đêm khai mạc Lễ hội Sen lần thứ 2 năm 2024

Bà Huỳnh Thị Hoài Thu, Giám đốc Sở Văn hóa, Thể thao Du lịch tỉnh Đồng Tháp, Phó Trưởng ban tổ chức Lễ hội Sen Đồng Tháp lần thứ 2 năm 2024 cho biết:
Bộ VH-TT&DL kiểm tra việc chấp hành quy định pháp luật về du lịch

Bộ VH-TT&DL kiểm tra việc chấp hành quy định pháp luật về du lịch

Bộ VH-TT&DL vừa ban hành Kế hoạch số 1908/KH-BVHTTDL về kiểm tra công tác chấp hành các quy định pháp luật và đảm bảo chất lượng của các doanh nghiệp lữ hành, hệ thống cơ sở lưu trú du lịch, các cơ sở giáo dục đào tạo nghiệp vụ lĩnh vực du lịch và hoạt độ
Nón ngựa miền di sản

Nón ngựa miền di sản

Mấy trăm năm thịnh suy, những đôi tay gầy guộc của người làng đã cần mẫn tạo nên một di sản. Một di sản bằng sự giữ gìn truyền thống và sáng tạo, mang nét cũ xưa và cả hơi thở hiện đại của thời cuộc vào trong chiếc nón mỏng manh nhẹ nhàng ấy…
Công bố danh sách tập trung U19 Việt Nam

Công bố danh sách tập trung U19 Việt Nam

U19 Việt Nam công bố danh sách cầu thủ chuẩn bị tham dự giải giao hữu tại Trung Quốc, trước khi hướng đến giải U19 Đông Nam Á 2024 và vòng loại U20 châu Á 2025.
Các địa phương sôi nổi Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024

Các địa phương sôi nổi Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024

Các tỉnh Lai Châu, Bắc Kạn, Nghệ An sôi nổi tổ chức Giải bóng chuyền hơi trung, cao tuổi năm 2024.
SALA RUNNING HUB – Điểm đến cho những người yêu thích chạy bộ tại Khu đô thị Sala

SALA RUNNING HUB – Điểm đến cho những người yêu thích chạy bộ tại Khu đô thị Sala

Hơn 1.000 runners đã tham gia sự kiện chạy bộ Sala Run Fest 10km vào ngày 5/5, nhân dịp Thế giới Chạy Bộ - chuỗi hệ thống bán lẻ sản phẩm thể thao và Faminuts House – thương hiệu dinh dưỡng từ hạt thuần chay chính thức khai trương chi nhánh Sala Running Hub, tại khu đô thị Sala, TP Thủ Đức, TP Hồ Chí Minh.
Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Lịch phát sóng, link xem trực tiếp "Những nẻo đường gần xa" trên VTV

Bộ phim “Những nẻo đường gần xa” do VFC sản xuất quy tụ dàn diễn viên gạo cội như NSUT Đỗ Kỷ, NSUT Nguyệt Hằng, nghệ sỹ Vĩnh Xương cùng các gương mặt diễn viên trẻ hứa hẹn sẽ mang đến nhiều cung bậc cảm xúc cho khán giả truyền hình.
Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Mời chuyên gia thẩm định huy hiệu “lạ” gây tranh cãi của Đàm Vĩnh Hưng

Chiều 9/5, Phó trưởng Ban Tuyên giáo Thành ủy TP. Hồ Chí Minh Phạm Đức Hải cùng ông Nguyễn Ngọc Hồi, Phó Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông đồng chủ trì họp báo về tình hình kinh tế - xã hội của thành phố.
Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Bộ VH-TT&DL vào cuộc vụ Đàm Vĩnh Hưng cài huy hiệu "lạ" khi biểu diễn

Theo Chánh Thanh tra Bộ VH-TT&DL Lê Thanh Liêm cho biết bộ đã nắm được thông tin liên quan đến trang phục biểu diễn của Đàm Vĩnh Hưng trong liveshow diễn ra ở TP.HCM vào tối hôm 5/5 vừa qua.
Phiên bản di động