Hơn 6 năm đan áo cho trẻ nghèo
Tuổi cao gương sáng 08/06/2018 11:38
Cụ Cao Thị Kim Doanh là giáo viên dạy Văn - Sử ở Trường THCS Nguyễn Du, TP Hà Nội. Cụ tâm sự: “Qua báo, đài, tôi được biết mấy năm trở lại đây tuy đời sống của người dân vùng cao, vùng đồng bào dân tộc thiểu số được nâng cao nhưng vẫn nhiều cảnh đời khó khăn cần được giúp đỡ. Tôi từng chứng kiến bữa ăn của một gia đình có 5 - 6 người chỉ mỗi nồi mèn mén (bột ngô đồ lên). Ăn còn không đủ nói chi là mặc, nhất là trẻ em. Mà mùa Đông ở trên vùng núi cao lạnh gấp trăm lần ở đồng bằng, cái rét đến thấu tim gan”.
Vì thế, khi nghỉ hưu chỉ với số lương ít ỏi là 2,6 triệu đồng một tháng, cụ vẫn dành dụm một phần mua len đan áo. Sau này, khi biết việc làm của cụ, nhiều người tìm đến tận nhà gửi len để cụ đan áo cho các cháu. “Mỗi mùa Đông nghĩ đến các cháu ăn mặc phong phanh, bàn chân trần đạp trên đất đến trường, tôi nghĩ nếu có thêm chiếc áo len sẽ giúp các cháu ấm áp áp hơn”, cụ Doanh nói. Từ đó, cụ ngồi lặng lẽ trong nhà đan áo từ ngày này qua ngày khác, từ tháng này sang tháng khác, từ năm này sang năm khác, đan như chạy đua với thời gian, với thời tiết, để khi mùa Đông bắt đầu, cụ nhờ các tổ chức thiện nguyện, các em học sinh cũ đi công tác mang lên gửi tặng. Hầu như đoàn nào đi cụ cũng gửi dăm ba chục cái, không phân biệt địa phương, làm sao các cháu có áo ấm là được. Thời gian đầu, chưa có điều kiện đến với những bản làng xa xôi, trực tiếp gửi tặng đồng bào, cụ đều tìm đến những cơ sở từ thiện nhờ họ chuyển giúp.
Cụ Cao Thị Kim Doanh đan áo tặng cho các cháu nghèo vùng cao.
Mỗi năm cụ đan được khoảng 50 - 60 chiếc áo, mỗi chiếc có giá 40 - 50 nghìn đồng, số tiền cũng lên đến cả chục triệu đồng. So về giá trị vật chất những chiếc áo chẳng đáng là bao nhưng trong đó lại chất chứa bao tình cảm, tấm lòng của một người cao tuổi xa lạ dành cho những trẻ em nghèo vùng cao. Ngày nào không đan được áo, cụ thấy sự sống yếu dần, cuộc đời trở nên vô vị, nhạt nhẽo. Càng cần mẫn đan áo, cụ càng thêm yêu cuộc sống, quên đi bệnh tật đớn đau.
Ấn tượng đầu tiếp khi tiếp xúc với cụ Cao Thị Kim Doanh đó là một người phúc hậu, hiền từ, tốt bụng..., một nhà giáo kiểu mẫu. Trước đây cụ là người sôi nổi, nhiệt huyết nhưng từ ngày mang trong mình căn bệnh ung thư quái ác, cụ trở nên ít nói. Song chưa bao giờ cụ cho phép mình đầu hàng trước số phận, luôn sống lạc quan, kiên trì, tự rèn luyện mỗi ngày để tự nâng cao sức khoẻ, vươn lên chiến thắng bệnh tật.
Trong gia đình ai cũng lo lắng cho sức khoẻ của cụ, nhưng từ ngày thấy cụ ngồi đan áo, đi làm việc thiện bệnh tình có phần thuyên giảm, con trai, con dâu đều hết lòng ủng hộ. Cụ bảo, ở đời không ai cưỡng được sinh, lão, bệnh, tử nên sống được ngày nào sao cho có ý nghĩa. Mỗi khi nhận được thông tin những chiếc áo len ấm áp do cụ tự tay đan đến được với các cháu nhỏ vùng cao, cụ càng có thêm động lực, đôi tay thoăn thắt hơn.
Việc làm của cụ Doanh thật đáng quý, đáng trọng. Mong sao cụ có sức khỏe để tiếp tục đan thật nhiều, thật nhiều áo len cho các cháu
Bài và ảnh Vũ Phúc