Hơi buồn với Vietnam Airlines
Bình luận 11/04/2019 15:38
Những ngày ấy đi đâu chẳng bao giờ phải lo đến chuyện tiền bạc, không những thế đi công tác về còn có quà. Công tác trong nước lúc bịn rịn chia tay, anh em tặng quà, không nhận sợ anh em áy náy và buồn nên đành lòng phải nhận, không những thế về cơ quan còn được thanh toán công tác phí. Còn đi nước ngoài tiền công tác phí là một khối tài sản không hề nhỏ đối với công chức, viên chức thời đó. Đi Liên Xô ít ra cũng mang về được chiếc bàn là, cái nồi áp suất, cái quạt tai voi; sang Đông Đức có chiếc Mifa, chiếc áo lông; qua Bun kiếm được vài hộp thuốc tây về bán cũng thu ối tiền;…Giờ về hưu tuy không đến nỗi túng thiếu, nhưng đi đâu bằng phi cơ là phải “vò đầu bứt tai”, nhiều đêm thao thức tính tính toán toán sao cho “còn có ngày mai”! Thế mới thấu hiểu cái câu: “Đồng tiền liền khúc ruột”; mới ngộ ra cái tư duy, lối sống ích kỉ: “Của mình thì giữ bo bo/ Của người thì thả cho bò nó ăn”. “Tiền chùa”, tiền của người thì vô tư tung hoành, xả láng; còn của mình, tiêu bao nhiêu đau lòng bấy nhiêu!? Do từ ngày về hưu ít được đi máy bay, nên từ sau Tết Kỷ Hợi đến nay không biết vui hay là buồn, bởi mới hơn 2 tháng mà phải (được) “tư cán” 3 chuyến bằng máy bay. Vui là được đi thăm thú bạn bè, thăm lại những nơi từng qua, có dịp khám phá vùng đất mới; còn buồn vì đồng lương hưu có hạn, phải “giật gấu vá vai”, tằn tiện, “bóp mồm bóp miệng”, phải hạn chế các khoản khác cũng tiếc lắm! Thế nhưng, càng buồn hơn, trong 6 lượt đi về của Hãng Hàng không Quốc gia Việt Nam (Vietnam Airlines) có tới 4 lượt (chiếm tỉ lệ 2 phần 3) chuyến bay bị chậm giờ.
Hôm 17/3, trong chuyến bay vào TP Pleiku, trước hôm bay 1 ngày, Vietnam Airlinrs thông báo chuyến bay chậm 20 phút. Lúc làm xong thủ tục vào ngồi chờ ở nhà ga lại nghe loa thông báo, vì máy bay về muộn nên chuyến bay chậm 30 phút, như vậy là chậm 50 phút. Nhưng không chỉ có vậy, khi lên máy bay… vẫn phải chờ. Bởi may bay nổ máy chạy trên sân ga một đoạn lại dừng vài phút. Cứ nhích như thế dăm sáu lần, nhiều hành khách lo lắng không hiểu có sự cố gì mà hãng không thấy thông báo. Còn tôi vì cứ tưởng bay đúng giờ nên hẹn bạn gần 7 giờ tối sẽ có mặt tại điểm “tập kết”, giờ ngồi trên máy bay bứt rứt không yên. Già rồi mà sai hẹn không hay chút nào! Từ khi lên máy bay đến khi máy bay cất cánh phải hơn 30 phút, nghĩa là chuyến bay ấy chậm bằng thời gian của một trận bóng đá. Khi đến nơi, nhìn mâm cơm bạn đợi nguội lạnh mà buồn! Không chỉ riêng chuyến bay có tôi đi hôm ấy chậm giờ. Khi ngồi chờ ở nhà ga, qua thông báo của nhà ga mới biết rất nhiều chuyến bay của nhiều hãng hàng không trong ngày hôm đó bị chậm giờ, thậm chí chuyến lên Điện Biên hôm ấy cũng bị hủy. Chỉ sau chuyến vào TP Pleiku gần 20 ngày, có việc đại sự không lần khần được, nên lại phải tư cán vào Vũng Tàu trên chuyến bay của Vietnam Airlines. Rất may khi vào làm thủ tục lấy vé thì gặp được “bạn vàng”. Bạn vàng hỏi đi đâu? Tôi bảo đi Sài thành. Bạn hỏi tiếp lấy vé chưa? Tôi bảo giờ vào lấy. Thấy thế bạn vàng nói, đưa đây tôi lấy luôn cho. Lấy xong vé, bạn vàng bảo, đi theo tôi. Hơi ngỡ ngàng một chút, nhưng cũng vội tất tả đi theo và vào lối ưu tiên hẳn hoi. Nói ngỡ ngàng là bởi hôm đi Pleiku, một đồng chí khi công tác có cấp hàm tương đương thứ trưởng hẳn hoi làm thủ tục lấy vé cho tôi, nhưng tôi phải trực tiếp đến quầy, cô nhận viên mới trao vé, chứ không cho đồng chí kia nhận hộ. Bằng kinh nghiệm sẵn có, tôi lủi thủi đi theo bạn vàng vào lối ưu tiên, làm theo những gì bạn làm để vào cửa một cách trót lọt và chóng vánh. Được bạn vàng lôi lên phòng VIP, thích ăn gì, uống gì ra quầy lấy “hưởng theo nhu cầu” không mất tiền. Khốn nỗi, do máy bay cất cánh lúc 1 giờ chiều (ngày 5/4), không biết là gặp được bạn vàng, nên trước lúc ra sân bay “quân tử phòng thân” đã ăn trưa nên không còn “tâm hồn ăn uống”, nể bạn lấy lon bia. Nhưng dẫu sao đó cũng là dấu son của chuyến đi, bởi lúc đang nhâm nhi ngụm bia nghe loa thông báo chuyến bay chậm 20 phút… suýt bị sặc! Lên máy bay ngồi, máy bay cũng chậm chạp bò trên đường băng, không vội cất cánh. Chuyến bay ấy chậm hơn 30 phút so với quy định. Chuyến về chiều Chủ nhật (7/4) cũng bị chậm hơn chục phút.
Viết đến đây chợt nhớ đến chuyến “tư du” vào thành phố bên sông Hàn cuối tháng 5/2018. Chuyến bay của Vietnam Aiirlines hôm ấy theo vé lúc mua là 9 giờ sẽ rời Sân bay Nội Bài. Đúng giờ các hành khách của chuyến bay đã có mặt và an tọa trong máy bay chờ giờ cất cánh. Tôi nhìn sang ghế bên cạnh thấy cô gái trẻ cười tủm tỉm, tôi đoán chắc cô ta vui mừng chỉ hơn tiếng đồng hồ nữa sẽ được gặp người yêu. Mừng cho cô gái trẻ! Nhưng mặc cho cô gái háo hức vui, máy bay vẫn nổ máy và vẫn ì ạch lúc đi, lúc dừng trên sân ga, mãi hơn 11 giờ mới dò dẫm ra đến gần chỗ chuẩn bị cất cánh. Nghe tiếng động cơ nặng hơn những tưởng máy bay dồn lực để cất cánh, ai ngờ tiếng máy hụt dần, tiếng loa trong máy bay thông báo, do máy bay trục trặc kĩ thuật phải thay máy bay, hành khách phải quay lại phòng chờ. Trăm người như một thở dài ngao ngán. Đáng ra giờ đó tôi cũng như họ đã có mặt tại Đà Nẵng, tùy theo tính chất mỗi người đã xử lí được bao việc. Lúc vào phòng chờ, mọi người được một suất ăn trưa miễn phí. Tôi không rõ hãng cho ăn những gì, chỉ biết người bạn đồng hành dẫn vào đưa cho bát phở. Ngồi cùng bàn có mấy chị tuổi sồn sồn bình luận về bát phở. Theo họ phở này ở ngoài phố, 10 nghìn không ai ăn. Nghe họ “bình loạn” tôi thấy mất cả ngon, định không ăn nhưng sợ đói tụt huyết áp nên đành nhắm mắt nuốt cho xong bữa. Chuyến bay hôm ấy chậm khoảng 5 giờ, một ngày với nhiều sự sai hẹn, nhưng dẫu sao cũng hiểu thêm thực trạng của Vietnam Airlines, nhất là biết để cảm thông cho những người đi máy bay bị sai hẹn! Hôm vừa rồi thấy nhiều báo đưa tin, chỉ trong 20 ngày (từ 29/2 đến 18/3/2019), 5 hãng hàng không của nước ta có tới 3.628 chuyến bay bị chậm và hủy. Trong đó, Vietjet Air có 1.731 chuyến bị chậm và hủy; Vietnam Airlines có 1.008 chuyến bị chậm và hủy; Jetstar Pacific có 786 chuyến bị chậm và hủy. Về tính nghiêm trọng của các chuyến bay bị chậm và hủy, lãnh đạo Cục Hàng không Việt Nam đánh giá: Việc các hãng hàng không chậm chuyến, hủy chuyến không chỉ gây ảnh hưởng lớn cho hãng hàng không, cho khách hàng, các đơn vị cung cấp dịch vụ tại cảng hàng không, mà còn cho cả nền kinh tế. Nghiêm trọng như vậy, nhưng số lượng chuyến bị chậm và hủy vẫn nhiều là chuyện các cơ quan chức năng và các hãng hàng không nhanh chóng có giải pháp mạnh giải quyết. Không rõ Vietnam Airlines và các hãng hàng không khác đã có những giải pháp gì khắc phục? Hay chậm chuyến và hủy chuyến trở thành chuyện thường ngày ở các sân bay!? Viết đến đây trong đầu tôi vọng lời của cô tiếp viên ở cuối chuyến bay: Cảm ơn quý khách đã đồng hành cùng Vietnam Airlines. Cảm ơn và hẹn gặp lại! Cái giọng thánh thót như mật rót kia mời chào chắc quý khách nào cũng muốn gặp lại, kể cả ông già như tôi, không chỉ một lần mà muốn gặp nhiều lần lắm chứ. Nhưng gặp lại mà vẫn trễ giờ như các chuyến bay trên thì gặp để làm chi(!?).