Đóa hoa giữa đời thường
Tuổi cao gương sáng 05/11/2019 15:10
Ở tuổi 83, với vóc dáng nhỏ nhắn ít ai nghĩ cụ vẫn nhanh nhẹn, hoạt bát, tinh anh trong mọi công việc như vậy. Tâm sự về những năm tháng chiến tranh, cụ xúc động cho biết: Sinh ra và lớn lên trên quê hương Lập Thạch anh hùng, cụ sớm giác ngộ cách mạng. Lớn lên, lấy chồng rồi tiễn chồng lên đường đánh Mỹ, một mình cụ nuôi bốn con nhỏ nhưng vẫn tích cực tham gia công tác hậu phương. Cụ có 8 năm làm đội phó đội sản xuất, sau đó được bầu vào Hội đồng Nhân dân xã, Ban chấp hành Hội Phụ nữ xã, cương vị nào cụ cũng hoàn thành xuất sắc. Năm 1968, chồng hi sinh ở chiến trường, cụ tưởng chừng không thể vượt qua sự mất mát, nhưng nhìn ánh mắt con thơ, cụ lại kiên cường lao vào công việc của thôn xã, để vợi đi nỗi đau riêng. Với những đóng góp ấy, cụ được Đảng và Nhà nước trao tặng Huy chương kháng chiến hạng Nhất.
Bà Trần Thị Kim Khuyên, Phó Chủ tịch HĐND xã nhận xét: “Cụ Hạp luôn năng nổ, nhiệt tình trong công việc và rất trách nhiệm với thôn, xóm và bà con”. Khi thôn chưa có nhà văn hóa, cụ cho thôn mượn nhà mình để họp thôn, họp các chi hội và tổ chức Trung Thu cho các cháu. Mọi công việc, cụ luôn được mời tham gia, ai cũng nói: “Không có cụ Hạp phong trào thôn, xóm như vắng đi sinh khí”. Từ phong trào văn hóa văn nghệ, thể dục thể thao đến giám sát các công trình xây dựng đều không vắng bóng cụ. Cụ cũng tham gia đầy đủ các cuộc hội họp, sinh hoạt; thường xuyên nắm bắt thông tin, thời sự để tuyên truyền tới bà con lối xóm.
Hàng ngày bà Nguyễn Thị Hạp cần mẫn chăm sóc đường hoa |
Hưởng ứng phong trào “Chung sức xây dựng nông thôn mới”, khi xã phát động Nhân dân hiến đất làm đường liên thôn và giao thông nội đồng, cụ và gia đình hiến 230m2 đất. Để tạo cảnh quan môi trường xanh, sạch, đẹp và góp phần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường, cụ lặng lẽ một mình trồng hoa dọc đường trong thôn. Chiều nào cũng vậy, trước khi đến nhà văn hóa thôn tham gia thể dục thể thao, cụ đều nhổ cỏ, chăm sóc đường hoa. Những việc làm giản dị, đời thường ấy làm ấm áp tình làng nghĩa xóm, là tấm gương để con cháu học hỏi và noi theo.
Trong thôn, xã, nhà ai có công việc hay gặp khó khăn, cụ đều có mặt giúp đỡ. Gia đình nào có việc tang, cụ xắn tay bổ trầu cau, khâm liệm, hướng dẫn gia đình tang chủ tận tình. Với những hoàn cảnh khó khăn, như trường hợp anh Khổng Văn Quyên, vợ mất sớm, một mình nuôi 3 con nhỏ, cụ thường xuyên giúp tắm giặt, lo cơm nước hằng ngày để các cháu cảm nhận được tình yêu thương của một người bà, người mẹ. Xúc động trước ân tình ấy, anh Quyên gọi cụ là mẹ, các cháu coi cụ như bà nội. Nhiều gia đình khó khăn trong thôn cũng được cụ giúp đỡ như vậy, nên ai cũng yêu kính gọi cụ là mẹ, là bà. Có người nói cụ “Ăn cơm nhà, vác tù và hàng xã” nhưng cụ coi đó là niềm hạnh phúc, là lẽ sống ở đời.
Khi chúng tôi hỏi về tâm nguyện, cụ cười hiền hậu: “Tôi chỉ mong có sức khỏe để làm được nhiều việc có ích cho thôn xóm, bà con”. Cụ Hạp là thế, một bông hoa thơm tỏa ngát hương đời