Nghề báo, niềm đam mê cháy bỏng trong tôi
Tôi thường nghĩ: “Khi đã dấn thân vào nghề báo, ngoài những kiến thức đã được đào tạo bài bản từ giảng đường đại học, mỗi phóng viên, nhà báo phải trải qua một quá trình rèn luyện, tích lũy tri thức, chuẩn bị và hoàn thiện rất nhiều các kĩ năng để có thể làm, làm tốt và trụ vững được với nghề…”. |
Hạnh phúc khi được sống trọn đam mê với nghề
Đã hơn 10 năm trôi qua, từ một phóng viên mới chập chững bước vào nghề báo, đến nay tóc tôi đã bắt đầu điểm bạc. Cái nghề khiến nhiều đêm tôi phải thức trắng để “đánh vật” với từng con chữ hoàn thiện tác phẩm - đứa con tinh thần của mình... Từ thủa thiếu thời, tôi được tiếp xúc với các tác phẩm báo chí của các bạn cùng trang lứa trên tờ Báo Thiếu niên Tiền phong, ấn phẩm Hoa học trò, Báo Phú Thọ và ngắm nhìn những bức ảnh tươi đẹp của làng quê trên mọi miền Tổ quốc, từ đó đã thôi thúc ước mơ trở thành phóng viên thực thụ. |
Thế rồi đúng như một cái duyên đến với nghề nhà báo, năm học lớp 8 tôi bắt đầu viết bài cộng tác cho chuyên mục Phóng viên nhỏ - Báo Phú Thọ, Báo Thiếu niên Tiền phong. Hôm cầm tờ báo được biếu trên tay và nhận 15.000 tiền nhuận bút, tôi sung sướng và reo ầm lên, mọi người nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ… Năm tháng trôi qua đi, bắt đầu học xong cấp 2 lên cấp 3 tôi thường xuyên viết bài gửi cộng tác cho Báo tỉnh, Đài Phát thanh - Truyền hình huyện, liên tiếp những “đứa con tinh thần” của tôi được đăng. Từ đó, trong suốt quãng thời gian ngồi trên ghế nhà trường, tôi luôn đặt quyết tâm phải cố gắng học tập thật giỏi, không ngừng tu dưỡng rèn luyện bản thân và nung nấu ước mơ sau này trở thành nhà báo để được viết về những đổi thay của quê hương, đất nước, truyền tải thông tin chính thống đến với mọi người... |
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, tôi nhớ như in khoảnh khắc vào một ngày đầu thu tháng 9/2005, có lẽ đó là một ngày hạnh phúc nhất trong cuộc đời, khi trên tay là tờ giấy báo trúng tuyển vào Khoa Báo chí, Trường Cao đẳng Phát thanh - Truyền hình I, trong lòng tôi có một niềm vui không thể nào diễn tả thành lời… Bước chân vào trường báo, có cơ hội tiếp xúc với nghề làm báo chuyên nghiệp, được thầy cô, anh chị khóa trên, bạn bè nhiệt tình giúp đỡ, tôi có thêm kiến thức, trình độ chuyên môn nghiệp vụ vững vàng và đầy đủ hành trang bước vào nghề.. |
Mọi thành quả của chúng ta đạt được đều phải vượt qua gian khó, với nghề báo giống như duyên phận, cho tôi kiến thức, niềm tin yêu vào cuộc sống ngày mai tươi sáng hơn. Năm 2010, rời ghế giảng đường với tấm bằng cử nhân báo chí loại ưu, tôi về quê công tác một thời gian, rồi lại chọn chốn phồn hoa để khởi nghiệp bằng quyển sổ, cây bút… Những năm tháng mới bước chân vào thế giới của những người cầm bút, tôi sống bằng những đồng tiền lương, nhuận bút ít ỏi nhưng rất vui là mình đã thực hiện được niềm khao khát cháy bỏng bấy lâu nay…. |
Nghề báo, cho tôi một sự trải nghiệm thú vị
Sau một thời gian dài công tác ở báo, đài địa phương và Trung ương, có lúc muốn chuyển sang lĩnh vực công tác khác, nhưng với niềm đam mê cháy bỏng và nghề báo đã ăn sâu vào máu thịt nên tôi không thể từ bỏ... Tôi trở về với tờ Báo (nay là Tạp chí) Người cao tuổi để được gắn bó các phong trào hoạt động của Hội NCT trên khắp mọi miền Tổ quốc... |
Có một kỉ niệm đi tác nghiệp mà tôi nhớ mãi, hôm đó tôi được lãnh đạo phòng Thời sự - Công tác Hội cử đi dự và đưa tin Liên hoan Tiếng hát NCT ở tỉnh Hà Nam. Sáng hôm ấy trời mưa to, mưa như trút nước, đường ngập lênh láng nhưng tôi vẫn choàng áo mưa, đi xe máy từ Hà Nội về Hà Nam để kịp dự, đưa tin. Trên đường đi tôi tự nhủ, nếu như không có niềm đam mê nghiệp viết báo, trách nhiệm với công việc thì chẳng ai muốn ra đường giữa lúc trời đổ mưa to như thế. Về đến TP Phủ Lý, người tôi ướt hết, vì kinh nghiệm trong nghề nhiều năm nên trong cốp xe của tôi đã sẵn sàng 1 bộ quần áo. Tôi tạt vào một hàng quán gần nơi diễn ra sự kiện để thay đồ và kịp thời chạy sang đưa tin. Buổi Liên hoan khép lại, đồng thời tin, bài của tôi cũng hoàn thành ngay sau đó gửi về tòa soạn, kịp thời lên trang.. |
Bao năm gắn bó với nghề báo, là bấy nhiêu năm bản thân tôi cũng như những người làm công tác báo chí đều trải qua những khắc nghiệt của người cầm bút, có vui có buồn... Không kể ngày đêm, dù mưa giông bão nổi, trời rét căm căm hay nắng như đổ lửa, thậm chí lao vào tâm dịch… chúng tôi vẫn phải đến hiện trường để cập nhập thông tin nhanh nhất tới bạn đọc… Bên cạnh đó, có khi phóng viên đi tác nghiệp còn bị đe dọa, đập máy ảnh, hắt nước vào người, thậm chí có nơi còn hành hung phóng viên…. |
Trong quá trình công tác tại Tạp chí NCT, tôi được Ban lãnh đạo, anh chị em đồng nghiệp luôn quan tâm, giúp đỡ về chuyên môn, nghiệp vụ, động viên tinh thần… từ đó tôi cảm thấy mình thêm yêu nghề hơn. Đặc biệt, khi viết về công tác Hội và hoạt động Hội NCT tôi cũng được lãnh đạo phòng chỉnh sửa cho từng câu, từng từ để tác phẩm của mình hoàn thiện, tránh những sai sót lần sau.. |
Trong cuộc đời của một con người có rất nhiều lựa chọn, nhiều cơ hội khác nhau nhưng nếu cho tôi chọn lại tôi vẫn quyết tâm sống với nghề làm báo và nó như duyên phận dành cho mình. Bài và ảnh: Nguyễn Xuân Hiền |