Mùa Tết nhớ
Tâm sự 20/02/2021 07:59
Nhìn dòng người ngược xuôi, tấp nập, từng cặp đôi dắt tay nhau ngắm đào, chọn hoa về chơi Tết, em lại càng nhớ anh nhiều hơn. Cặp bánh chưng lặng lẽ, im lìm. Mâm ngũ quả cũng lặng thinh không nói. Đêm giao thừa trống vắng đến lạ lùng. Trái tim em cũng như se thắt lại.
Chỉ mấy ngày trước thôi, anh còn ở bên em. Ánh mắt ưu tư nhưng đầy yêu thương, trìu mến. Giọng anh trầm buồn nhắc đến sự chia xa. Khi anh cầm tay em, dòng mạch nóng còn rần rật chảy, phía dưới làn da gầy xanh nổi lên những đường gân xanh chi chít vết kim sau nhiều lần chích ven truyền thuốc. Anh chỉ mới vừa ra viện thôi mà!
Anh động viên em ráng lên, và nở nụ cười hạnh phúc. Anh đặt lên môi em nụ hôn ngọt ngào, nồng cháy. Em đón nhận và cứ thả mình trong đê mê, hạnh phúc, cảm nhận cái vị ngọt của lần đầu thao thiết mà cả hai chúng mình không thể nào quên. Vòng tay ấm ngang người ôm em thật chặt, thật lâu. Anh bảo, anh đã không cô đơn trong suốt cuộc đời mình, vì anh có em, vì em đã không rời xa anh dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Và giờ đây, chỉ là tạm xa một thời gian thôi. Để anh trở về, lo nốt công việc, bởi ở phương xa, cha mẹ già đang ngóng anh từng giây từng phút. Anh bảo, ngày tiễn anh đi, mẹ còn dặn đi dặn lại, “hẹn ngày con sớm trở về”…
Cuộc sống xoay vần. Trong dòng đời bất tận. Trải qua nhiều sân ga trong suốt hành trình lập nghiệp, anh đã gặp em. Chúng mình cùng sẻ chia tất cả. Biết bao vui buồn, cay đắng tủi hờn và cả những thành công viên mãn, không khi nào mình thiếu hình bóng nhau. Em là chỗ dựa tinh thần, cho anh thêm niềm tin, nghị lực, anh là điểm tựa, bờ vai để em vượt lên gian khó. Lúc hân hoan, mình cùng sóng đôi trên con đường thênh thang rộng mở. Có lúc gánh nặng oằn vai, thấm đủ mỏi mệt, mình cùng nhau dừng lại, lắng nghe, chia sẻ, chụm đầu vào tìm giải pháp cho đoạn đường phía trước.
Thấu hiểu và cảm thông. Yêu thương và nhường nhịn. Đó là chìa khóa cho một phần tư thế kỉ chúng mình yêu thương gắn bó. Để ngày càng thấy cần nhau hơn, để không thể chia lìa rời xa nhau trong cuộc sống này. Những thiên thần bé nhỏ đang ngày càng lớn khôn, trưởng thành, đã biết yêu thương, biết chăm ngoan, hiếu nghĩa. Chúng lớn lên từ trường học ra trường đời. Chúng trưởng thành từ nhận thức đến hành động. Để rồi, hạnh phúc luôn hiện hữu trong anh, trong em, trong gia đình bé nhỏ. Để rồi mai đây, khi đón anh trở lại, niềm vui càng nhân lên, bất tận, ngọt ngào.
Đêm nay như bao đêm vắng anh. Mình em buồn không ngủ!